Giai đoạn quân huấn bất quá mới tiếnhành được một nửa thì Chu Tráng Tráng đã muốn gầy đi không ít, đươngnhiên gầy đây không phải chỉ thân mình mà là —- trái tim kia bị tênThường Hoằng giày vò đến thương tâm.
Cũng không biết sao lại thế này, tên Thường Hoằng kia chỉ cần một bắt đượcmột cơ hội là sẽ cay độc nàng, Chu Tráng Tráng nghĩ kiếp trước hoặc làthiếu hắn rất nhiều tiền hoặc là chủ nô của hắn.
Cái Chu Tráng Tráng chịu không nổi đó là mỗi ngày ăn cơm Thường Hoằng luônthích ngồi bên cạnh nàng. Tưởng tượng đến điều này Chu Tráng Tráng đãmuốn rơi lệ, thử nghĩ xem nàng ăn cơm như sói như hổ nhưng dù sao cũnglà mọt tiểu cô nương làm sao chịu được cảnh một tên con trai như vú nuôi canh chừng việc ăn cơm bên cạnh chứ?
Càng đáng sợ là, nhờ có Thường Hoằng dẫn đưởng, càng ngày càng có nhiều huấn luyện viên để ý đến ăn uống của Tráng Tráng. Nghe đồn đại rằng, mỗingày các huấm luyện viên lén lút đánh cuộc với nhau xem hôm đó Chu Tráng Tráng mỗi bữa ăn bao nhiêu chén cơm, bao nhiêu bánh bao.
Mà người thắng cuộc hầu như đều là Thường Hoằng, vì hắn là huấn luyện viên của Tráng Tráng, hắn có thể tùy thời khống chế lượng vận động của ChuTráng Tráng trong ngày.
Mỗi lần ănxong một chén cơm, các huấn luyện viên bàn bên cạnh sẽ phát ra những âmthanh vui mừng hoặc là uể oải, như thế một lượng lớn người chỉ chú ý đến việc nàng ăn khiến nàng áp lực không ít, quả thực là vừa ăn vừa lấynước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huan-luyen-vien-xin-chao-huan-luyen-vien-tam-biet/3063570/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.