Lúc này, Gop mới ý thức được đây là Barnett tặng quà sinh nhật cho hắn.
Hắn ngồi trên ghế, nhíu mày trầm tư.
Hắn học xong, tính toán trở về làm một HLV.
Nhưng hiện tại hắn lại có một CLB Millwall, chẳng lẽ lại đi làm công cho đội bóng khác sao?
Đây quả thực là sai lầm nghiêm trọng.
Cho dù là bản thân hắn ở Millwall làm một HLV bình thường cũng không thể, người khác sẽ có ý kiến về hắn sao? Ý kiến bình thường của hắn cũng giống như thánh chỉ, ngay cả khả năng trao đổi với cấp dưới cũng không có.
Hơn nữa, tình cảm của hắn đối với CLB Millwall rất phức tạp, ở mặt ngoài là cự tuyệt đối bóng bẩn này nhưng mà hắn học ở châu Âu về trong đầu hắn chắc chắn sẽ có một hình ảnh, một hình ảnh về một Millwall lột xác.
Đại khái là bởi vì cả nhà của hắn, ai cũng là Fans hâm mộ của Millwall, chỉ trừ có hắn mà thôi.
“Cốc…Cốc”
Lúc này đây Andrew gõ cửa, thấy cửa không khóa thì đi vào, thấy Gop ngồi đó thì cười hỏi:
- Có phải quá cao hứng mà ngồi ngây ngốc đó không?
Hiển nhiên , hắn biết Aldrich nhận được quà sinh nhật là cái gì
Gop có vẻ không yên lòng , lắc đầu nói:
- Em chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có CLB Millwall.
Andrew vẻ mặt vẻ quái dị , hỏi ngược lại:
- Là sao? Không phải em muốn làm HLV sao? Chẳng lẽ là có áp lực, sợ đội bóng không có thành tích tốt sao?
Gop ngẩng đầu nhìn trần nhà, thản nhiên nói:
- Thẳng thẳn mà nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huan-luyen-vien-huyen-thoai/62775/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.