🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
SVĐ Ayresome Park trở nên yên tĩnh, CĐV của Middlesbrough ngừng hoan hô mà những CĐV của Millwall không ngừng gào thét điên cuồng.

Sau khi Neved ghi bàn, đồng đội của cậu ta liền chạy đến cậu ấy để chúc mừng nhưng mà Neved cởi áo ra quay quay trên đầu, chạy như điên về phía ban huấn luyện.

Chạy đến trước mặt Gop, Neved nắm lấy âu phục của Gop, vẻ mặt kích động:

- HLV, thấy không? Thấy không? Chúng ta làm được ! Chúng ta làm được rồi.

Gop hung hăng ôm lấy cậu ta, không ngừng nói.

- Làm tốt lắm ! Làm tốt lắm !

Mà những cầu thủ khác cũng vọt tới, ôm lấy Neved và Gop.

Mãi cho đến khi trọng tài đến nhắc nhở thì bọn họ mới tản ra.

Gop hô lớn:

- Cố lên, tiếp tục ghi thêm 1 bàn nữa.

Ở cách đó không xa, Bryan Robson nghe được Gop nói câu đó thì trợn mắt há hốc mồm .

Ghi bàn ở phút 91, trận đấu có 4’ bù giờ, chỉ còn lại chưa đến 3’, chẳng lẽ Gop muốn giành thắng lợi sao?

Bất quá khi Bryan Robson quay đầu lại nhìn các cầu thủ của mình thì ông ta mới phát hiện các cầu thủ của mình tỏ ra ủ rũ, tinh thần rơi xuống thấp nhất.

Mà ngược lại, sau khi gỡ hòa các cầu thủ Millwall sục sôi ý chí chiến đấu.

Bryan Robson lắc đầu , ông ta cũng không hy vọng trong thời gian còn lại sẽ xảy ra cuộc lội ngược dòng.

Sau khi thay liền 3 cầu thủ, Middlesbrough mới bắt đầu phát bóng, tiếp tục trận đấu, mà các cầu thủ cũng không có ý định dồn lên tấn công, chỉ chuyền qua chuyền lại trong những phút còn lại của trận đấu.

Trọng tài chính thổi còi kết thúc trận đấu.

Trận đấu tranh giành vị trí đầu bảng của Giải Hạng Nhất đã kết thúc với tỷ số 2-2.

Tuy rằng 2 đội chỉ lấy được 1 điểm nhưng mà đám cầu thủ của Millwall lại có được thu hoạch nhiều hơn so với Middlesbrough trong trận đấu này.

Bryan Robson cùng Gop đi tới nhau, 2 người bắt tay rồi thấp giọng nói chuyện.

- Hall tiên sinh , trận đấu này để cho tôi nhìn Millwall bằng cặp mắt khác xưa.

- Bryan, hôm nay ông đã dạy cho tôi nhiều thứ, cảm ơn ông. Sang năm tôi sẽ ở SVĐ The Den chờ ông, đến lúc đó chúng ta có thể ngồi xuống làm vài ly.

- Một lời đã định.

- Ok.

2 HLV cười nhau rồi rời đi, chẳng qua nụ cười trên mặt Robson có chút gượng gạo.

Trái ngược với Robson, giờ phút này tâm tình của Gop vô cùng vui sướng thì đội bóng đã gặt hái được kết quả mà hắn muốn.

Đi vào bên trong thì có các phóng viên bắt đầu phỏng vấn Gop

- Hall tiên sinh, đội bóng của anh đã giành được trận hòa trên SVĐ Ayresome Park. Anh có thể đánh giá một chút về biểu hiện của Middlesbrough và Millwall trong trận đấu ngày hôm nay không?

Gop mặt mỉm cười lắc đầu nói:

- Khó tin, rất khó tin. Biểu hiện của Millwall hôm nay có thể nói là không chê vào đâu được, đây rõ ràng là một trận đấu như ở NHA, mọi người phải biết rằng Millwall là một đội bóng trẻ, còn Middlesbrough? Bọn họ ở sân nhà đã biểu hiện ra tư thái của một đội mạnh, bọn họ không có phạm phải sai lầm gì trừ 2 bàn thắng của Millwall. Bọn họ cũng rất xuất sắc giống như đội bóng của Nha vậy, tôi tin tưởng mùa giải này Middlesbrough sẽ là đội bóng có cơ hội đoạt chức vô địch nhất.

- Còn về bàn thắng thứ 2 của Middlesbrough, anh có gì muốn nói không?

- Đây chỉ là một bàn thắng thông thường, cái gì cũng không quan trọng. Không thể nghi ngờ chút nào, hôm nay Schneider là cầu thủ chơi hay nhất trận….

Sau khi trả lời phỏng vấn xong, Gop trở lại phòng thay đồ, đội bóng cũng chuẩn bị trở về, nhìn bộ dạng vui vẻ của các cầu thủ, Gop cất cao giọng:

- Ha ha, hôm nay biểu hiện của mọi người rất đáng khen, chúng ta cứ giữ vững phong độ như thế này là tốt.

- Được, HLV.

Mọi người cười đáp , sau đó cùng Goi rời khỏi SVĐ Ayresome Park.

Trên đường trở về, Gop nghe nhạc từ điện thoại, tâm tình rất tốt.

Về đến nhà, đột nhiên có một cuộc điện thoại gọi đến.

- Gop, chúc mừng cậu hôm nay đã giành được 1 trận hòa trên sân khách. Tôi đã xem lại băng ghi hình, Millwall của cậu sẽ khiến người khác khắc sâu ấn tượng.

Trong điện thoại truyền đến một giọng nói mang khẩu âm của Scotland.

- Tại sao không nói chuyện?

- Ferguson, nói thẳng đi, ông vừa ý với cầu thủ nào của tôi?

Điện thoại bên kia trầm mặc một hồi .

- Bryan nghe nói Larsson có hy vọng được chuyển nhượng sao?

- Ông muốn Larsson à?

- Manchester United cần 1 tiền đạo.

- Thời gian mà ông có thể cho cậu ta là bao lâu?

- Có ý gì?

- Larsson chỉ mới đá ở Giải Hạng Nhất, trước đó là đá ở Hà Lan, còn chưa thích ứng với NHA, chưa thích ứng với Manchester United, cái này không phải là cần thời gian sao? Ông có thể cho cậu ta bao lâu để thích ứng.

Điện thoại bên kia lại rơi vào trầm mặc.

Gop không nói từ chối Ferguson ngược lại lấy lui làm tiến, m uốn để Ferguson bỏ đi suy nghĩ này.

Manchester United rất cần tiền đạo, hơn nữa lại là một tiền đạo có thể độc lập tác chiến. Mùa giải này Blackburn rất mạnh, hiệu suất ghi bàn của Shearer vẫn khủng như trước.

- Cậu cự tuyệt tôi sao?

Gop nhìn trần nhà không lên tiếng cười chua xót.

- Nếu Manchester United bỏ ra 5tr bảng, tăng tiền lương cho Larsson lên 20.000 bảng, tôi cự tuyệt thì có ích gì? Cố gắng lưu cậu ta lại chỉ tạo ra vấn đề trong nội bộ, không phải sao?

- 5tr bảng? Cậu dám hét cái giá đó sao?

- Như thế nào? Tôi mua đã là 1tr bảng rồi, chẳng lẽ muốn bán 2-3tr bảng sao?

- Được rồi, nếu 5tr bảng thì tôi tình nguyện lấy người từ tên hỗn đản Keegan kia.

- Được rồi, Andy Cole đã chứng minh bản thân mình ở NHA, Manchester United cũng nên mua, không cần do dự.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.