Nữ chính tên là Hàng Tuyết. Cô sinh ra đã không được may mắn lắm vì cha cô suốt ngày say xỉn. Cô chỉ muốn bố cô thôi ngay cái trò uống rượu về quậy vợ quậy con đi. Bao nhiêu năm rồi?Ông ấy có cho gia đình này yên ổn không? Nếu cảm thấy bệnh nặng quá thì vào bệnh viện đi, mở miệng ra là thương con mà tại sao lúc nào cũng quậy phá. Có giỏi thì ra quậy ngoài đường kìa! Bố đánh mẹ chửi ông bà nội vậy mà sợ một cô em út chăng? Không thấy nhục nhã sao hả? Lúc con còn nhỏ cô còn để bố đánh mẹ. nhưng bây giờ thì không có dễ vậy đâu.
Vậy mà bố của cô lại tát cô và đuổi cô đi. Bao nhiêu kìm nén lâu nay bộc phát. Cô đi thật và khóc. Cô vừa uống rượu vừa nhớ lại những kỉ ức đẹp của bố và cô. Nhưng chẳng có... Nước mắt từ từ rơi xuống trên khóe mắt cô. Lúc nào cũng vậy mỗi khi cô buồn cô sẽ trốn một chỗ để khóc. Lau sạch nước mắt cô sẽ trở lại. Trở lại làm Hàng Tuyết máu lạnh không có tính người không có cảm xúc.
Từ đâu ra một con người to lớn đứng nhìn cô. Cô chưa say. Đây là con hẻm khó ai biết và cũng không ai sinh sống. Sao có người ở đây. Ma???Nhưng mà đẹp trai vậy sao?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]