Chương trước
Chương sau
Edit: V.O 

Vệ Đình Quân đi đến trước giường, bỏ một phần văn kiện lên trên tủ đầu giường.

"Thứ cô muốn." Vệ Đình Quân lạnh giọng nói, căn dặn bác sĩ: "Truyền nước biển cho cô ấy."

Bác sĩ nghe vậy, đi tới, lúc này Cố Hướng Tinh không phản kháng gì nữa, bởi vì lúc này, cô nhìn phần《 Hợp đồng làm việc Tinh Ảnh Thị 》trên tủ đầu giường, hiển nhiên vẫn chưa hoàn toàn phản ứng kịp.

Đây là công việc anh cho cô?

Lúc ngẩng đầu lên lại, nhìn Vệ Đình Quân, bỗng dưng hốc mắt lại có chút đỏ.

Cho dù đêm qua bị anh làm tổn thương sâu như vậy, lúc này vẫn…cảm động vì chút thỏa hiệp hiếm có anh cho cô.

Cô nghĩ, nhất định là cô điên rồi.

Vì sao người này, luôn có thể dễ dàng thao túng tất cả cảm xúc của cô?

Nhìn hốc mắt Cố Hướng Tinh lại đỏ lên, Vệ Đình Quân lại thoáng nghĩ tới dáng vẻ người nào đó khóc đến khó có thể tự kềm chế ở trước xe, tức thời sắc mặt trầm xuống: "Cô còn dám khóc một cái thử xem!"

Giọng điệu trầm lãnh cảnh cáo, không hiểu sao lại làm cho người ta cảm nhận được anh căng thẳng.

Thì ra , anh cũng biết căng thẳng sao?

Cố Hướng Tinh ngơ ngác nhìn đối phương, cúi thấp đầu, cố gắng đè nén chua xót trong đáy mắt, thật lâu, mới nhỏ giọng nói một câu: "Cảm ơn."

Rốt cuộc sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Vệ Đình Quân cũng hòa dịu một chút nhờ một tiếng cám ơn của cô.

Nhưng Ngải Mễ bên cạnh quả thật sợ ngẩn người.

Nếu cô không đoán sai, là Boss nhà mình kêu người từ công việc của Cố Hướng Tinh? Ngược lại Cố Hướng Tinh lại cảm ơn anh? Cố tiểu thư này là kiểu người bị người bán còn giúp đối phương kiếm tiền sao?

Đương nhiên, dieendaanleequuydoon – V.O, Ngải Mễ cũng chỉ dám nói Cố Hướng Tinh như vậy ở trong lòng, cho cô lá gan lớn, cô cũng tuyệt đối không dám nói ra miệng.

Thấy Cố Hướng Tinh được bác sĩ giúp đỡ đổi tư thế nằm ngủ, Ngải Mễ vội nói với Vệ Đình Quân: "Vệ tổng, bên công ty còn có cuộc họp, nếu không thì để tôi ở đây trông chừng Cố tiểu thư..."

"Cô về trước đi." Vệ Đình Quân không chút nghĩ ngợi, từ chối lời đề nghị của Ngải Mễ, tuy Ngải Mễ ngạc nhiên đối với việc Vệ Đình Quân tính tự mình chăm sóc cho Cố Hướng Tinh, nhưng Boss đã mở miệng kêu cô đi, đương nhiên cô không thể tiếp tục ở lại.

Cố Hướng Tinh nhìn Ngải Mễ và bác sĩ rời đi, nghĩ nghĩ, vẫn nhẹ giọng mở miệng nói với Vệ Đình Quân đang ngồi trên sofa: "Nếu không, anh về công ty trước đi, tự tôi ở đây là được."

Nghe vậy, Vệ Đình Quân chỉ nhàn nhạt nhìn qua, nói: "Để một mình cô, để cô báo cho Bạch Hạo tới đón cô?"

Sắc mặt Cố Hướng Tinh đỏ lên, bị tức.

"Tôi sẽ không tìm anh ấy!"

Cô không thể để Bạch Hạo biết quan hệ của cô và Vệ Đình Quân.

"Tôi vẫn nhớ chuyện tôi đã đồng ý với anh, chuyện tôi đã đồng ý, tôi sẽ không đổi ý, lại càng sẽ không thêm điều kiện giữa đường."

Lời này của Cố Hướng Tinh rõ ràng có ngụ ý, Vệ Đình Quân híp híp mắt, đứng dậy khỏi ghế sofa, chân dài bước đi, cho đến khi đến bên giường cô, chồm người tới, thân thể cao lớn cùng với cảm giác ép bức khôn kể ập tới, môi mỏng hé mở, giọng nói lộ ra hơi thở nguy hiểm.

"Cô đang tỏ vẻ bất mãn với tôi?"

Cố Hướng Tinh vô thức rụt rụt vai: "Không."

Đã từng thấy anh tự dưng dựng chuyện, cô sẽ không ngu ngốc thừa nhận bản thân có bất mãn, liếc qua hợp đồng ở đầu giường, Cố Hướng Tinh quyết định nói sang chuyện khác.

"Cái đó, chức vị của tôi là gì?"

Là một trong kiểu mẫu trong ngành điện ảnh, Cố Hướng Tinh vẫn có chờ mong với Tinh Ảnh Thị, cho dù làm từ vị trí thấp, hẳn là cũng có thể từ từ tham gia một ít hạng mục chế tác phim ảnh.

Cố Hướng Tinh nghĩ như thế, lại nghe môi mỏng của người đàn ông thanh lãnh, gằn từng tiếng, chỉ nói sáu chữ…

"Trợ lý tư nhân, của tôi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.