Nhưng các nàng lựa chọn điên cuồng chẳng lẽ là ma chướng hay sao? Vì thế mà chịu bao nhiêu vất vả và ủy khuất, có lẽ những vật này mới là tâm ma lớn nhất, mà hắn chính là ma đầu.
Hứa Tiên mạnh mẽ dứt bỏ những tâm tư này, đáp xuống dưới, rơi xuống trong trạch viện phía sau Bách Thảo Đường, nơi này không có bị quan phủ tịch thu tài sản của Ngô Nhân Kiệt, bởi vì nơi này chính là sản nghiệp Tào bang đưa cho Hứa Tiên.
Đình đài lầu các, giống như trước kia.
Lúc này đã là đêm khuya, Hứa Tiên chú ý tới một gian phòng vẫn đang sáng đèn, hắn đi tới ngoài cửa, chỉ thấy một người con gái đang mượn ánh đèn đọc sách.
Mặt mũi nữ tử này tràn đầy tiều tụy, lại không dấu được sắc đẹp của mình, hơn nữa lộ ra nét thành thục, đúng là Ngô Ngọc Liên.
Hứa Tiên nhớ rõ lúc trước nàng nhất định không chịu đọc sách thuốc, hôm nay lại bình tâm tĩnh khí đọc những quyển sách này, thấy nàng quả nhiên không việc gì, hơn nữa nghe được tiếng hít thở cách đó không xa, yên lòng muốn rời đi..
Một tiếng chuông mờ ảo truyền tới, Hứa Tiên khẽ giật mình, mới nhớ nhớ tới tiếng chuông ở Hàn Sơn tự, nhịn không được đứng nguyên tại chỗ lắng nghe.
Bỗng nhiên Ngô Ngọc Liên ngẩng đầu, ngáp, thì ra bây giờ là nửa đêm, khép sách lại, đi tới trước tượng Quan Âm Bồ Tát, nhắm mắt vỗ tay khấn:
- Bồ Tát ah Bồ Tát, thỉnh phù hộ cho phụ thân ta bình an trở về, chỉ cần phụ thân có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-tien-chi/1608636/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.