Tiểu Thiến giải thích: - Vốn là ta có chút kỳ quái, Hoàng Hạc Đồng Tử từ nơi này tìm được rất nhiều linh dược, hơn nữa còn là ngoài ngàn năm, thì ra là dùng bảo vật này thúc dục. Công việc của Hoàng Hạc Đồng Tử và Bạch Lộc Đồng Tử chắc hẳn là thúc dục linh dược nơi đây, mà thọ chi như ý là do bọn họ thay phiên sử dụng. Linh dược trên đời khó tìm, dược thảo sống ở dã ngoại, một khi nhiều năm thì hội tụ linh khí, mặc dù không có bị loài người ngắt lấy, nhưng mà chim thú cũng hái đi, càng đứng nói là yêu ma quỷ quái trên đời. Mà mỗi lưu phái tu hành đều cần linh đan, mà linh đan do linh thảo luyện chế mà thành, nhưng mà người tu hành thì nhiều, mà linh dược càng ngày càng thưa thớt, cho nên lưu phái luyện đan đã xuống dốc, luyện đan biến thành một lưu phái phụ trợ mà thôi, không cách nào được như trước kia nữa. Hứa Tiên nói: - Khó trách Nam Cực Tiên Ông dùng linh dược nổi danh, chẳng lẽ nàng cho ta mượn nơi này tu luyện sao? Tiểu Thiến nói: - Tướng công đoán đúng rồi, mặc dù có thọ chi như ý tương trợ, hội tụ mộc linh chi lực cũng chỉ có hạn, mà những linh dược này đều là tinh linh, ta dùng thọ chi như ý luyện hóa chúng thành linh khí th, có thể tiết kiệm nhiều thời gian. Hứa Tiên nhìn qua khu vườn này, chỉ có vài mẫu linh điền nên không tính là nhiều. Nhưng một cây dược thảo bất kỳ trong đó, hoàng thân quốc thích cầu còn không được, mặc dù là người tu hành cũng khó gặp. Không biết nếu đem linh thảo luyện đan, chỉ sợ cũng là con số kinh người, cũng không nỡ luyện hóa chúng thành mộc chi linh lực a. Nếu luyện hóa thành linh đan thì hiệu quả của nó còn tốt hơn tu luyện bình thường rất nhiều, nhưng mà tới cấp độ như Hứa Tiên, trừ bàn đào của Vương Mẫu nương nương thì bất cứ linh đan nào cũng không có ý nghĩa, liền gật đầu đáp ứng. Hứa Tiên ngồi trên mặt đất, ngồi xếp bằng trong vườn ươm. Tiểu Thiến đứng sau lưng của hắn, tay cầm như ý nhắm hai mắt lại, như ý thả ra hào quang sáng chói, chiếu sáng cả khu vườn. Những dược thảo kia được hào quang chiếu rọi, thì giống như tuyết tan, hóa thành linh dịch trôi nổi trên không trung. Những thảo dược ngàn năm thì không có tạp chất, nếu như luyện đan hóa thành linh dịch thì các loại linh dịch giao hòa biến thành linh đan. Nhưng Tiểu Thiến lúc này thúc dục như ý, những linh dịch xanh lá này như nước sôi trào, rốt cục hóa thành từng đạo linh khí màu xanh lá hội tụ vào người của Hứa Tiên. Hứa Tiên cảm giác một cổ mộc linh khí tinh thuần rót vào người của mình, căn bản không nên lãng phí tinh thần tinh luyện, chỉ cần trực tiếp thu nạp là được. Hứa Tiên hé miệng giống như trường kình hấp thủy, đem đám linh dịch này hút vào trong người, sau đó tiến hành dung hợp tiêu hóa. Quang điểm màu xanh trong thần hồn của hắn nhanh chóng sáng lên, cho đến khi thả ra quang mang xanh lục, đạt tới Lượng Tinh không tốn bao nhiêu thời gian. Hứa Tiên vốn đã đạt tới bước này, nhưng sẽ phí rất nhiều thời gian tu luyện trong núi, hiện giờ ngồi trong vườn linh thảo thì trực tiếp đột phá cổ chai đầu tiên. Tiểu Thiến ở bên cạnh chờ đợi, đợi cho Hứa Tiên tu luyện xong thì tiến lên nói: - Chúng ta đi tới chỗ khác! Những linh dược trân quý này đều yêu cầu hoàn cảnh riêng biệt, hơn nữa còn tranh đoạt linh khí của nhau, đương nhiên không thể trồng cùng chỗ như cây lúa, cho nên trong Hoàng Sơn có chừng mười chỗ như vậy. Vì vậy dùng thời gian ba ngày Tiểu Thiến mang theo Hứa Tiên đi dạo qua tất cả vườn trồng trọt của Hoàng Sơn một lần, đem toàn bộ linh dược luyện hóa cho Hứa Tiên thu nạp. Đã đem sao Mộc trực tiếp tu luyện gần đạt tới mức Hợp Tinh, mà sở dĩ không có tu luyện sao Mộc tu đến hoàn mỹ, cũng không phải mộc chi linh lực không đủ, mà là vì tốc độ tu hành quá nhanh, cho dù cố gắng tiêu hóa thế nào, thời gian lắng đọng không đủ. Nhưng tin tưởng chỉ cần tốn hao một thời gian ngắn dung hợp thì có thể tu luyện thành sao Mộc hoàn mỹ. Loại tốc độ này ngay cả Hứa Tiên cũng có chút không tin nổi, hắn không khỏi nhớ tới trong nội dung cốt truyện, Bạch Tố Trinh vì cứu Hứa Tiên, cuối cùng nhất tân tân khổ khổ đi tìm Nam Cực Tiên Ông cầu một cây linh chi ngàn năm. Mà trong ba ngày qua hắn nuốt không dưới mười gốc linh chi ngàn năm. Những thảo dược này thực chất không thuộc về Hoàng Hạc Đồng Tử, mà là của Nam Cực Tiên Ông, chính là Thiên Tiên uy tín lâu năm, Hoàng Sơn cùng Lư Sơn chính là hai kho dược thảo của Nam Cực Tiên Ông, tốn hao không biết bao nhiêu thời gian và tâm huyết hình thành. Hôm nay Hứa Tiên thoáng cái nuốt một nửa, còn mượn nhờ bảo bối thọ chi như ý, nếu như còn không thể tu thành sao Mộc thì trực tiếp đi chết được rồi. Trong nội tâm Hứa Tiên sinh ra cảm giác quái dị, Nam Cực Tiên Ông lão đầu tử này quá tốt với mình rồi, đả bại hai môn sinh của hắn liền trực tiếp có được danh sơn. Đặc biệt là Hoàng Hạc Đồng Tử tuy đáng hận, nhưng kết quả là do thần niệm của yêu thần xâm lấn mà thành, cho dù chỉ cấp Hứa Tiên vài cọng linh thảo ngàn năm đền bù Hứa Tiên cũng không thể không thả, nhưng Nam Cực Tiên Ông lại đem trực tiếp cả ngọn Hoàng Sơn đưa cho hắn, chuyện này hơi quá mức. Không hiểu thấu vì cái gì Ma Chủ đầy oán khí nhìn chằm chằm vào mình, cuối cùng bình phục một chút. Tâm của hắn qua hai lần chuyển sinh đã không tầm thường, đều là nhân vật cải biến thời đại, mà thân phận kẻ xuyên việt càng kinh thế hãi tục, trong đó liên lụy tới không biết bao nhiêu nhân quả, trong đó đã có thiện quả, cũng khó tránh hậu quả. Nhưng những chuyện này với hắn hiện giờ cũng không có ý nghĩa gì. Chỉ có cần nắm giữ lực lượng đầy đủ thì có thể hóa giải từng nhân quả. Trải qua mộc linh chi lực điều dưỡng, Hứa Tiên chỉ cảm thấy thần hồn càng kiên cường dẻo dai, một cổ sinh khí bừng bừng hiện ra, mặc dù sao Mộc chưa đạt tới cảnh giới hoàn mỹ. Nhưng vượt trung thiên kiếp xong thì một ít thần thông đình trệ cũng tăng lên, sau khi trải qua tự đánh giá thì ánh mắt của hắn tập trung vào "Cửu Tự Chân Ngôn" cùng "Lục thần thông". Kỳ thật thần thông Đạo gia vô cùng vô tận, được xưng là "Đạo ba ngàn, thần thông vô cùng", nhưng mà Hứa Tiên từ chỗ Ngư Huyền Ky có được một bản Mặc Phù Chú, trong đó có không biết bao nhiêu loại pháp thuật, trong đó có nhiều thần thông cực mạnh. Bằng vào tu vi Thần Tiên của Hứa Tiên hiện giờ, hơn nữa còn có năm phụ tinh, cho dù học thần thông gì cũng dễ dàng, không uổng phí khí lực đã học xong, nhưng có nhiều loại không phù hợp với hắn. Bởi vì hắn hiện giờ mạnh nhất chính là khí lực như thượng cổ yêu thần, hơn nữa có Thiên Hành kiếm, chỉ bằng vào một người một kiếm đã đủ khắc địch chế thắng, người tu hành tầm thường còn không kịp sử dụng thần thông gì đã bị hắn một kiếm chém chết. Hắn lựa chọn tu luyện ưu thế tới mức tận cùng, thành thành thật thật trở thành chiến sĩ, chứ không chơi cái gì ma vũ song tu. Mà hai chủng bí pháp của phật môn này chính là toàn bộ thực lực của hắn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]