Hơn nữa cũng phỏng đoán Ngao Ly nói không chừng cũng đã đi ra thiên ngoại rồi, thủy vực Giang Nam là vật trong bàn tay cho nên không vội trong nhất thời.
Mặc dù Hứa Tiên không nghĩ tới những chuyện này, nhưng mà mừng rỡ vì thanh nhàn, cùng với Ngao Ly một đường ngược dòng lên thượng du, trước tiên chiếm đóng con sông này rồi nói sao, nhưng đi vào thủy vực Bà Dương thì Hứa Tiên nhíu mày.
Hứa Tiên ngưng mắt nhìn về nơi xa, chỉ thấy trên hồ Bà Dương sóng cồn quay cuồn, thuỷ vực dường như mênh mông vô hạn.
Hắn liền nói với Ngao Ly một tiếng, hướng về hồ Bà Dương mà bay đi, muốn thuận tay thu thập kẻ lần trước dám ám toán mình, hôm nay phải đòi món nợ cũ trước kia.
Nhưng đi vào hồ Bà Dương thì hắn ăn cả kinh, chỉ thấy chung quanh hồ Bà Dương là một khu sông nước, rất nhiều thôn trấn đang bao phủ tơi mái hiên, bị nhấn chìm vào trong biển nước.
Bây giờ làm ao co lũ lụt?
- Phía trước có phải Hứa công tử?
Một con bạch lộc màu trắng từ phương xa đi tới, trong nháy mắt hiện ra trước mật Hứa Tiên, hóa thành bộ dáng đồng tử chào Hứa Tiên.
Hứa Tiên nói:
- thì ra là Bạch Lộc đạo hữu, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Bạch Lộc Đồng Tử thờ dài, noi:
- Tất cả đều là cái kia Trư Bà Long xông đại họa, hắn mượn thủy thê hồ Bà Dương động lũ lụt, cư dân ven hồ biến thành con ba ba.
Hứa Tiên nhíu mày, mắt kim quang bắn ra.
- Xảy ra chuyện gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-tien-chi/1608615/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.