Nói như vậy ngươi vẫn là hi vọng ta biến mất, vừa rồi nói những lời này chỉ là nói cho vui thôi sao!
Tay phải Bạch Tố Trinh chống gương mặt, tai trái ở trên ngực hắn vẽ từng vòng.
Hứa Tiên nhân cơ hội đem nàng đẩy ra, quay người đem nàng đặt ở dưới thân. Tư thái kiều diễm như vậy, hắn nhíu chặt mày lại:
- Ta chỉ là đang lo lắng ngươi, không biết rốt cục muốn làm thế nào mới có thể giúp được ngươi đây?
- Thỏa mãn nguyện vọng của ta, ta sẽ để Bạch Tố Trinh ôn nhu trả lại cho ngươi.
Bạch Tố Trinh dùng đầu ngón tay khẽ vuốt vùng lông mày đang nhíu chặt của hắn, hiện ra vẻ thương tiếc.
Hứa Tiên nói:
- Nguyện vọng gì cơ?
Hồ Tâm Nguyệt kia còn dễ nói, Tây Vương Mẫu thì vẫn là miễn đi sao. Lại nói như thế nào cũng không đáng vì loại lý do này cùng Dao Trì khai chiến đi sao. Bất quá hiện tại Bạch Tố Trinh này phóng khoáng vượt quá tưởng tượng của hắn. Lẽ nào người bình thường chưa bao giờ phóng khoáng, khi phóng khoáng sẽ đặc biệt lợi hại sao?
Bạch Tố Trinh liếm liếm môi, bình thường trên nét mặt luôn luôn đoan trang, lại toát ra vẻ quyến rũ hiếm có.
- Quan nhân, vì sớm ngày thực hiện được nguyện vọng san bằng Dao Trì, chúng ta đến song tu đi sao.
- Này cái đó, rõ ràng là ngươi muốn thôi mà.
Có thể để bình thường nàng xấu hổ thẹn thùng chất vấn, lúc này dẫn tới nàng nhẹ nhàng cười:
- Ai nha, bị đoán được rồi sao?
Bạch Tố Trinh mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-tien-chi/1608461/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.