Hồ Tâm Nguyệt ôm cánh tay nói:
- Ngươi cho dù không nhận biết chúng ta, cũng nên nhận được đỉnh lô này, cẩn thận mà nhìn cho rõ, rồi lại nói mạnh miệng đi.
Hư Đỗ Quỷ vương nghe vậy ngưng thần hướng đỉnh lô kia nhìn lại, nguyên bản hắn chỉ nghĩ là đạo sĩ Ngoại Đan Phái luyện đan, vẫn chưa chú ý tới đỉnh lô này, hiện tại nhìn kỹ, không khỏi quá sợ hãi:
- Cái này, đây là Long Hổ sơn Thiên Địa Phương Viên Đỉnh.
Nếu thực sự là đệ tử Long Hổ sơn, hắn cần phải hảo hảo cân nhắc một phen, thiên sư Trương Đạo Lăng không phải người dễ chọc như vậy.
Đang khi nói chuyện, thân thể Hư Đỗ Quỷ vương đã biến nhỏ lại một vòng, để Hứa Tiên thấy buồn cười là, Quỷ vương này suy nghĩ tất cả đều biểu hiện ra ngoài, khí thịnh thì cao to, khí nhược thì nhỏ đi, không hề có chút biện pháp che giấu nào. Bất quá phàm nhân cũng không có gì khác biệt, ưỡn ngực ngẩng đầu hoặc là khúm núm, dồng dạng một người cũng không thể hiển lộ ra lớn nhỏ sao?
Hồ Tâm Nguyệt nói:
- Nếu nhìn ra được, còn không mau cút đi, niệm tình bản cô nương vừa mới ăn thịt gà, tâm tình tương đối tốt một chút, tha cho ngươi một mạng.
Hư Đỗ Quỷ vương lui ra phía sau hai bước, người có thể cầm Long Hổ sơn trấn phái chi bảo đến luyện đan, hiển nhiên để hắn tâm tồn sợ hãi. Thế nhưng trong đỉnh lô kia cuồn cuộn không dứt truyền đến mùi thơm lạ lùng, lại vẫn câu động khát vọng ở sâu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-tien-chi/1608348/chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.