Hứa Tiên cũng không nhịn được thoáng thả chậm cước bộ, cổ thành rộng lớn cổ phác dưới tịch dương, đẹp tựa như một bức họa cuộn tròn, trong mỹ lệ lại hơi lộ vẻ tịch liêu. Người đi trong đó, phảng phất như trong một bước là có thể vượt qua quang âm cách trở, hồi tưởng nghìn năm đã qua.
Hứa Tiên khẽ cười, chính mình nếu nhớ lại đến tận cùng, lại bay qua, mà là tương lai xa xôi, hơn nữa tương lai như vậy sợ là vĩnh viễn sẽ không trở lại.
Đi qua một hẻm nhỏ, một quầy xem bói đặt ở bên tường. bóng nghiên trong tịch dương.
Hấp dẫn chủ ý của Hứa Tiên, trong nội thành không phải là tùy tiện người nào cũng đều có thể bày quầy xem bói.
Sau quầy xem bói lão đạo tiên phong đạo cốt, hạc phát đồng nhan, quả thực là hình tượng giống như cao nhân đắc đạo, cười hàm hậu nói:
- Vị công tử này có muốn xem một quẻ không?
Ngôn ngữ mời chào sinh ý tầm thường này, lại để Hứa Tiên dừng lại cước bộ vội vàng, trước mắt bộ hình tượng này cực kỳ xa lạ, lại mang đến cho hắn một loại cảm giác rất tinh tường. Không cần nghĩ ngợi mở ra Thông Thiên Nhãn, xuyên phá một tầng ảo giác trước mắt này.
Thanh Mộc mộc trâm, đạo bào màu vàng hơi đỏ, tinh mâu mỉm cười cũng như lưu ly.
Trên mặt Hứa Tiên hiện lên thần sắc kinh hỉ không thể tưởng tượng được:
- Huyền Cơ!
Ngư Huyền Cơ lại hỏi:
- Vị công tử này có muốn xem một quẻ không?
Thanh âm kia rơi vào trong tai Hứa Tiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-tien-chi/1608332/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.