Chương trước
Chương sau
Hứa Tiên nhìn qua Hàn Tương Tử. Nói một tiếng đa tạ.
Còn Ngao Nghiễm càng do dự, Hàn Tương Tử là một trong bát tiên, lúc trước đạo pháp nông cạn, từng có một đoạn ân oán với mình. Hôm nay pháp lực có chút bất phàm, nếu tính cả hắn, thắng bại càng khó liệu.
Đúng lúc này, bỗng nhiên Hứa Tiên lớn tiếng nói:
- Lão Long Vương, sao ngươi không dám quyết đoán thế, chúng ta không ngại đánh cuộc, phái người của ngươi đi ra phân cao thấp với ta, nếu là ta thắng, ta sẽ mang Ngao Ly đi, hơn nữa thề tuyệt đối không gây phiền toái với nàng, nếu là ta thua, điều kiện cũng mặc cho ngươi.
Hắn sợ đánh nhau, những tán tiên này tham gia chiến đấu sẽ gặp nguy hiểm, cho dù có thêm Hàn Tương Tử là ngoài ý liệu, sợ rằng cũng khó áp đảo được cường long này, hơn nữa đại chiến đao kiếm không có mắt, hơn nữa Ngao Nghiễm làm nhiều chuyện, mặc dù Hứa Tiên không sợ. Nhưng lại lo lắng tổn thương mấy nữ tử bên cạnh mình.
Tất cả nguy hiểm do mình hắn gánh chịu cũng không gì tốt hơn nữa, có kiếp lôi là vũ khí bí mật, tự tin có thể đủ thắng được tất cả địch nhân trừ Ngao Nghiễm ra.
Ngao Nghiễm nghe vậy, suy nghĩ chốc lát nói:
- Tốt, nếu đã đánh cược, ta cũng có điều kiện. Nếu ngươi thua, phải đem nữ tử bên cạnh ngươi lưu lại.
Đem ngón tay chỉ vào Tiểu Thanh.
Hứa Tiên quả quyết nói:
- Không được, chỉ bằng tính mạng của ta và Thanh Long Nháo Hải Kỳ làm tiền đặt cược, sẽ không dùng nàng làm tiền đặt cược.
Hắn nói như mình đã nắm chắc phần thắng rồi.
Ngao Nghiễm cười lạnh nói:
- Ngươi cho rằng ngươi thua, còn có thể toàn mạng và bảo bối hay sao? Là điều kiện này, nếu ngươi không đáp ứng, chúng ta sẽ đại chiến ngay tại đây, ta xem cuối cùng có thể còn sống bao nhiêu người.
- Ta đáp ứng!
Tiểu Thanh tiến lên một bước.
Hứa Tiên cau mày nói:
- Thanh nhi! Ta không tin hắn thật sự có can đám dám chiến.
Tiểu Thanh ngạo nghễ nói:
- Là ta để Ngao Ly bị bắt, ta sẽ đánh bạc mình đổi lấy nàng. Đây là chuyện của ta, ta nói thế nào thi thế nào.
Nhưng ánh mắt nhìn về phía Hứa Tiên, lại tràn ngập ôn nhu cùng tin cậy, trong bất tri bất giác đã có thói quen dựa dẫm vào người của Hứa Tiên.
Thần sắc của Hứa Tiên ngưng trọng gật đầu, bỗng nhiên thoải mái cười nói:
- Yên tâm giao tất cả chuyện này cho ta làm!
Cường điệu hai chữ "Tất cả" làm cho Tiểu Thanh đỏ mặt lên, trước mặt nhiều người như thế, nói như thế sẽ bị người ta hiểu lầm a. Nhưng vẫn là nhẹ nhàng "Ân" một tiếng.
Lúc này Hứa Tiên nhìn trong điện, thực lực của chính mình trong Địa Tiên, trừ Bạch Tố Trinh ra chính là vô địch.
Hiện tại Long cung trừ Long Vương ra, trong lúc này mạnh nhất chính là "Ngao Hạo", chẳng lẽ mình lại chiến thắng phân thân của mình sao?
Thình lình "Ngao Hạo" bước ra khỏi hàng, ôm quyền nói:
- Phụ vương, xin cho nhi thần xuất chiến, giải quyết hổ thẹn trước kia.
Ngao Ly vội vàng cúi đầu xuống. Ẩn giấu vui vẻ trên môi.
Ngao Nghiễm nói:
- Hạo nhi ngươi nên nghỉ ngơi đi, phụ vương đã có an bài.
Đây cũng không phải nhìn ra âm mưu của Hứa Tiên, tuy Hứa Tiên chiến đấu với "Ngao Hạo", ai thắng ai thua khác nhau rất lớn, nhưng Ngao Nghiễm tự nhiên hiểu vi Ngao Hạo không cẩn thận lại bại, yêu quý mặt mũi, cho nên không có hoài nghi gì.
"Ngao Hạo" đành phải "Không cam lòng" nói:
- Vâng!
Kỳ thật cũng thở ra một hơi, bình thường nhất tâm nhị dụng thì bỏ đi, nhưng chiến đầu cần tập trung cao độ, chính mình không thể đùa giỡn được, nếu không sẽ bị người khác nhìn ra sơ hở ngay.
Ngao Nghiễm một tay bắt lấy Ngao Ly, phòng bị có người cướp đi,
- Hứa Tiên, ngươi đi theo ta!
Bay ra ngoài cung.
Chúng tiên cũng đi ra ngoài, đã thấy Ngao Nghiễm đứng trước Liệt Hỏa Hạp, chỉ vào sâu trong hạp cốc:
- Kẻ muốn giết ngươi đang ở dưới, nếu như ngươi dám đi xuống, thì nên sớm nhận thua đi!
Tiết Bích nói:
- Chuyện này không công bình, chiến đấu sâu trong nước vô cùng bất lợi với Hứa Tiên, lại cực kỳ có lợi cho con bạch tuộc kia! Nếu như ngươi chọn nơi này, ta thấy không bằng gọi hắn lên lục địa đánh nhau. Nhìn xem ai thắng ai thua.
Chúng tiên cũng nhao nhao tỏ vẻ bất mãn, Cô Tùng đạo nhân đứng ra điều hòa ý kiến.
- Mặc dù không phải trên lục địa, nhưng cũng nên thi đấu trên cạn, mới xem như công bình.
Hoàn cảnh biển sâu đúng là bất lợi với Hứa Tiên, hắn cùng Ngao Hạo quyết đấu ở dưới biển sâu, Hứa Tiên dù có đại sát khí là kiếp lôi, tuyệt đối không phải đối thủ của Ngao Hạo.
Đây gọi là chênh lệch tuyệt đối, sư hổ tuy mạnh, nhưng cũng không thể bắt cá dưới biển, cũng không đuổi kịp chim trên trời. Cho dù tu hành tinh quái, loại chênh lệch này vẫn tồn tại. Tốc độ của chim trên trời vô cùng nhanh chóng, cá trong nước không ai bắt được.
Chỉ có Long mới được xem là hoàn mỹ, bởi vì lên trời xuống biển đều được, nhưng tính sai lớn nhất của Ngao Hạo chính là chiến đấu trên đất liền.
Ngao Nghiễm đảo mí mắt, nói:
- Nếu ngươi không dám đấu, cứ nhận thua! Nếu như còn muốn nhiều chuyện, thì chỉ có chiến đấu thôi.
Hôm nay hắn chịu đủ tức giận rồi, nếu thật sự mặc kệ tất cả, đại chiến một hồi cũng chẳng sao.
Ngàn vạn Thủy tộc từ bốn phương tám hướng xông tới, vây quanh nơi đây lại.
Chúng tiên lại do dự, những tán tu ở trên biển này, cả trăm năm không nhất định đánh nhau một lần, thậm chí pháp thuật chiến đấu đã sớm bị hoang phế. Đây là trong biển, thực sự đánh nhau, cũng chưa chắc có thể so với mấy tinh quái chưa vượt qua thiên kiếp, mạnh hơn được bao nhiêu, so với Ngao Nghiễm và mấy Long tử Long tôn kia càng khó liệu. Nếu thật sự hỗn chiến, có khả năng bỏ mạng tại đây.
Hứa Tiên nói:
- Tốt, ta đang muốn báo mối thù một mũi tên, vậy thì liền chọn lúc này đi.
Ngao Nghiễm cùng Hứa Tiên lập đổ ước và phát thệ.
Hứa Tiên cũng không muốn Ngao Nghiễm cởi bỏ trận pháp, mở Thanh Long kỳ ra, trong thời gian này. Hoàng Lương Nhưỡng hòa tan không ít trong cơ thể hắn, linh lực mạnh mẽ không có chỗ phóng thích, tất cả đều quán chú vào trong đại kỳ, Thanh Long Nháo Hải Kỳ phát ra tiếng Long ngâm. Dẫn vô số nước biển, bay thẳng vào trong Liệt Hỏa Cốc.
Chúng tiên đều thầm nghĩ: pháp bảo thật mạnh, linh lực thật mạnh, lần này đến đây có thể trợ giúp nhân vật như thế, cũng không tính là sai lầm.
Hứa Tiên bay thẳng vào trong "Diễm Lãng Ly Hợp Trận", quay mắt nhìn ngọn lửa đánh úp tới, hắn lấy thủy thế bao bọc, ngừng cũng không ngừng, xông qua.
Đại trận này lúc trước mang cho hắn rất nhiều nguy hiểm, giờ phút này chỉ còn được xem là phiền phức mà thôi.
Lần này vào trong biển sâu, Hứa Tiên vận dụng Thiên Nhãn Thiên Nhĩ Thông tới mức tận cùng, hai chủng pháp thuật này tiến nhanh, cho nên nhìn cảnh vật chung quanh không còn tối như trước kia, cái gì cũng không nhìn rõ ràng.
Sau đó hắn nhìn thấy, có một con quái vật khổng lồ đang ẩn sau vách núi.
Cũng cảm nhận được Hứa Tiên đã đến, mấy cái xúc tu nhanh chóng du động, muốn ẩn núp tới gần đánh lén, nhưng hắn nhìn thấy rất rành mạch.
Nhưng mà thân thể chậm chạp, hành động bất tiện. Những xúc tu nào không tiến quá nhanh.
Hứa Tiên bấm phap quyết, ở trong nước ngưng tụ một con Thủy Long, hắn đứng trên đầu Thủy Long, dung nhập Thủy Hồn vào trong Thủy Long, Thủy Long rung động, con mắt xuất hiện vài phần thấn thái. Có linh tính nay, cũng không cần hắn hao tổn quá nhiều tâm tư đi thao túng.
Mấy cái xúc tu chậm rãi tiếp cận, đột nhiên giống như mũi tên bắn tới.
Hứa Tiên sớm có chuẩn bị, Thủy Long linh hoạt đong đưa đuôi rồng, tránh né tất cả công kích, phóng về phía nham bích.
Hứa Tiên đứng trên đầu Thủy Long cầm đại kỳ. Quả nhiên không ngoài dự liệu của hắn, có một dòng mực đen ngòm lao tới, hắn huy động đại kỳ, dùng sóng biển xua tan mực đánh tới, sau đó xông vào trong một động quật.
Hắn lập tức cảm ứng được, những thạch động này bốn phía thông suốt, trong nham bích trống rỗng, biến thành sào huyệt của con bạch tuộc này.
Mà bạch tuộc tinh cũng nhanh chóng thoái lui vào trong động, tốc độ cũng cực nhanh.
Hứa Tiên không chút do dự đuổi theo vào bên trong, có khi huyệt động quá hẹp, chỉ vừa đủ cho Hứa Tiên dung thân, không thể không thu nhỏ Thủy Long, rất khó tưởng tượng quái vật khổng lồ thế này lại hành động tự nhiên như vậy.
Nhưng khi đuổi tới một huyệt động hơi rộng, đột nhiên cảm giác, bạch tuộc tinh biến mất.
Mặc dù hắn dùng Thông Thiên Nhãn Thiên Nhĩ Thông tìm kiếm khắp nơi, không giống như bị mực che đậy, mà là bản thân của nó đã hoàn toàn dung nhập vào hoàn cảnh chung quanh.
Trong nội tâm của Hứa Tiên đoán đây là một loại năng lực của nó, đang định tìm kiếm địa phương nó ẩn nấp, truy đuổi, một đầu xúc tu đã đánh tới trước mặt, cái huyệt động chậm rãi thay đổi.
Hứa Tiên né qua lại, thời điểm hắn né tránh, có bảy tám cái xúc tu từ trong các động bay ra, ngăn cản Hứa Tiên trong địa phương nhỏ bé này.
Hứa Tiên vừa rồi không có cảm nhận được những xúc tu này tồn tại.
Bẩy rập!
Trong địa phương nhỏ bé thế này, không có biện pháp tránh né, tám cái xúc tu đồng thời đánh tới..
Đã không thể trốn, cũng không thể né.
Hứa Tiên nhắm hia mắt lại, thân thể trầm xuống, đứng thẳng trên thạch bích, mặc cho những xúc tu quấn lấy, hấp lực cường đại như hút lấy linh lực của hắn, nhưng không làm tổn thương Hứa Tiên.
Đột nhiên Hứa Tiên mở to mắt, quát khẽ:
- Đấu!
Kim tinh trong thần hồn của hắn sáng rõ lên, ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông của hắn có ba vạn sáu ngàn đạo kiếm khí bắn ra, lập tức thâm thủng quấy toái những xúc tu này.
Hắn có được nội đan của Ngao Hạo, không chỉ hút lấy linh lực trong đó, còn có pháp môn sử dụng kim linh chi lực, đây chỉ là một trong số đó mà thôi.
Huyết dịch màu xanh nhạt tràn ra khắp không gian u ám, ngay tiếp theo là vô số thịt nát.
Nhưng mà dị biến đã xảy ra, những xúc tu vừa biến mất đã tái sinh lại. Quấn về phía của Hứa Tiên, một đám mực tối đen bay tới, triệt để phong bế nước biển này.
Sấm sét trên người của Hứa Tiên trần ra, lần lượt quấy nát xúc tu, nhưng lại sinh sôi ra.
Tốc đô tái sinh như vậy, thật là đáng sợ.
Hắn cũng dọc theo đầu xúc tu này, tìm kiếm bản thể của bạch tuộc, mà bạch tuộc không ngừng điểu chỉnh phương hướng của mình, nghênh đón Hứa Tiên chính là xúc tu đánh tới không ngừng.
Tuy uy lực kim linh chi lực cường đại, nhưng tốc độ tiêu hao so với linh lực khác còn nhanh hơn nhiều.
Hứa Tiên thần nghĩ: khó trách Ngao Nghiễm lại đặt cược lên người của con bạch tuộc này, mà không phải là Ngao Hạo. Lần trước không có triền đấu, lần này mới đấu đã phát hiện, chẳng những con bạch tuộc này có thể lực, thích ứng hoàn cảnh biển sâu àn cảnh, hơn nữa giảo hoạt giảo quyệt, cẩn thận.
Khá tốt trong cơ thể có Hoàng Lương Nhưỡng truyền linh lực cuồn cuộn không dứt, mới chống đỡ được cái rét lạnh của biển sâu. Nếu dong dài ở đay, có hại chịu thiệt cũng chỉ là bản thân của hắn.
Không biết qua bao lâu, Hoàng Lương Nhưỡng trong cơ thể cũng đã hao hết, xúc tu tiếp tục quấn lấy, nhưng không có kiếm khí màu vàng bay ra, những xúc tu lại bắt đầu do dự, giống như đang thăm dò, thẳng tới khi xác nhận không có nguy hiểm, mới từng vòng quấn quanh, buộc chặc, tham lam hấp thu linh lực. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Con bạch tuộc quấy này không ngốc, nếu không giết chết Hứa Tiên, tuyệt đối không nuốt hắn vào trong bản thể.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.