Chương trước
Chương sau
Đây là thủ đoạn cuối cùng của yêu tu. Thân là một trong hai mươi tám tinh túc, Ngao Hạo là cự long cấp bậc Địa Tiên, một khi kíp nổ nội đan. Phạm vi mười dặm, hóa thành bột mịn, mà kiếp lôi của Hứa Tiên đã sắp hao hết, hoàn toàn không thể chống lại.
Hứa Tiên cũng biết đến thời khắc cuối cùng, cho nên không chút tiếc rẻ kiếp lôi trong người.
Không có tiếng nổ mạnh như trong tưởng tượng của Ngao Hạo, chỉ có tia chớp "Xoẹt" rung động, nội đan bị bao phủ trong tia chớp màu vàng, chấn động vài cái, linh lực bên trong tê dại tán loạn không ra hình dạng.
Hứa Tiên quát lên:
- Đi chết đi.
Tia chớp màu vàng như thiên kiếp hàng lâm.
Đánh xuống!
Âm thanh kim loại bị nghiền nát chính là âm thanh cuối cùng Ngao Hạo còn nghe thấy, ý thức cuối cùng còn sót lại trong đầu:
- Cao quý như ta, làm sao có thể chết ở loại địa phương này, chết trong tay con sâu cái kiến.
Ngay sau đó là tiếng đại địa sụp đổ.
Trong hố sâu thật lớn này, Hứa Tiên chậm rãi đi ra, nằm vật xuống bên cạnh hố đất, triệt để trầm tĩnh lại, cũng hao hết thể lực. Cảm giác kiếp lôi trong thân thể biến mất không còn lại gì, không khỏi cười khổ một tiếng, trong suy nghĩ của hắn, vốn không cần dùng kiếp lôi với Ngao Hạo, kết quả pháp bảo của Ngao Hạo tầng tầng lớp lớp. Ngay cả thể phách cũng không kém gì mình. Nếu không tệ hơn một chút, Hứa Tiên có thể lật thuyền trong mương.
Không biết Tiểu Thanh bên kia như thế nào rồi?
Nhưng ngay sau đó hắn đã cảm ứng được cái gì đó, thở dài một hơi. xem tại TruyenFull.vn
Hai bên bờ sông Tiền Đường, đã biến thành một nơi bừa bộn. Khá tốt thời đại này, nhân khẩu không dày đặc, cho nên hai bên bờ tương đối trống vắng, cho dù có người nghe được, cũng không dám đi tới đây, dư âm ảnh hưởng còn lại cũng đủ khiến người phàm phải chết ngay lập tức.
Ánh mặt trời sáng quắc, Hứa Tiên giơ tay phải lên, một khỏa nội đan màu vàng xuất hiện trong tay, phát ra hào quang sáng chói mắt, đây là viên nội đan thứ tư hắn có được.
Viên đầu tiên là của thủy quân sông Tiền Đường, cũng là một con rồng, nhưng so với Ngao Hạo, hoàn toàn không lên nổi mặt bàn, thẳng đến chết cũng chỉ một lòng muốn chạy trốn, bị Truy Tinh Kiếm cộng thêm thiên lôi đánh chết. Mà viên thứ hai là của rết tinh, bị một chiêu giây sát, căn bản không kịp kíp nổ nội đan. Mà thảm nhất phải kể tới Kim Lũ Pháp Vương, bị Chiếu Tâm Kính đã luyện thành pháp bảo mài tới chết, ngay cả nội đan là cái dạng gì cũng không xuất ra được.
Ba chủ nhân của những khỏa nội đan này không thể kíp nổ nội đan, thiếu chút nữa làm cho hắn quên mất chiêu thức này của yêu tu. Vừa rồi khỏa nội đan chấn động mạnh mẽ trong lòng bàn tay, làm cho hắn tới bây giờ cũng sợ hãi không thôi, một khi bạo tạc nổ tung thì chỉ có kết cục thần hình câu diệt, còn liên lụy tới nương tử.
Mà khỏa nội đan này là khỏa mạnh nhất hắn đạt được, đến từ chính Kháng Kim Long Ngao Hạo. Trong đó ẩn chứa kim linh chi lực không kém gì một cái mạnh khoáng lớn, nhưng độ tinh khiết còn cao hơn kim linh chi lực bình thường rất nhiều, làm cho Kim tinh của Hứa Tiên đạt tới Hợp Tinh thì không thành vấn đề.
Một đôi giày thêu xuất hiện trong mắt của Hứa Tiên, Hứa Tiên nhìn thấy quần áo màu xanh lá, trông thấy gương mặt của Tiểu Thanh.
Sau đó nhìn thấy Tiểu Thanh cúi đầu, cắn môi nói:
- Thực xin lỗi, ta mất dấu.
Hốc mắt có chút ướt át.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.