Chương trước
Chương sau
- Người tốt còn chưa đủ? Ngươi quên ban đầu ở quý phủ, mẫu thân của ta khi dễ tiểu thiếp có bao nhiêu hung ác đâu, nhưng mà mẫu thân của ta là tiểu thư khuê các hiểu lễ nghĩa! Phụ thân của ta đường đường là Tri phủ đại nhân. Nếu phu quân tìm một lão bà xấu tính, thời gian sau của chúng ta không tốt. Hiện tại là tốt rồi, chỉ cần phu quân thương tất cả chúng ta, cái gì cũng tốt cả.
Vân Yên sinh ra trong nhà quan lại, phụ thân có ba vợ bốn nàng hầu, nàng mưa dầm thấm đất, ngược lại rất dễ dàng tiếp nhận. Hơn nữa ở trong mắt nàng, Hứa Tiên so với những hoa hoa công tử lưu lạc thanh lâu, còn tốt hơn rất nhiều. Tiêu chuẩn bất đồng, tâm tính đương nhiên khác nhau rất lớn. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Thanh Loan gật gật đầu, giống như, cũng hiểu được đạo lý. Lỗ tai của nàng khẽ động, nói:
- Tiểu thư, hình như có âm thanh gõ cửa.
Vân Yên nói:
- Thực sao?
Vội vàng cởi tạp dề, chuyển một vòng, hôm nay nàng cố ý mặc một bộ váy cao, buộc vòng quanh dáng người hoàn mỹ. Đuôi váy xòe ra giống như đuôi khổng tước vậy, nhẹ nhàng xoay tròn thân, lưu quang tràn ngập các loại màu sắc, giống như phượng hoàng giương cánh.
- Thấy ta thế nào?
Thấy Thanh Loan gật đầu, mới vui mừng kéo nàng đi ra ngoài cửa tiếp khách.
...
Đại môn mở rộng ra, Hứa Tiên còn chưa kịp thổn thức một cái một đạo lam ảnh đã nhào vào ngực của hắn, tuy tư thái đã chuẩn bị từ sớm, nhưng khi ôm trong người lại không cảm thấy chút sức nặng nào. Trừ Tiểu Thiến còn có thể là ai.
Hứa Tiên vỗ nhẹ lưng của nàng, Tiểu Thiến thoát khỏi ôm ấp, trước tiên thi lễ với Bạch Tố Trinh, thật là nhu thuận nói:
- Bạch tỷ tỷ.
Lại chào Tiểu Thanh:
- Thanh cô nương.
Lưu ý quan sát thần sắc của bọn họ, trong nội tâm đã có vài phần rõ ràng, nói:
- Mau đi vào bên trong, Vân Yên chuẩn bị rất nhiều thức ăn, Ngư đạo trưởng cũng ở đây.
Mặc dù có vài phần kinh ngạc với biến hóa của Hứa Tiên, nhưng cũng không có để trong lòng.
Hứa Tiên cùng Bạch Tố Trinh nhìn nhau cười cười, đi vào trong phủ. Đi chưa được mấy bước, đã thấy một đạo thân ảnh hồng sắc, Hứa Tiên ôm Vân Yên, cảm giác thân thể nàng rung rung một hồi, buông nàng ra nhìn lên, thì ra vành mắt đã hồng lên, trong mắt đã đẫm lệ mông lung. Dùng chiêu lau nước mắt sở trường, bộ dáng lê hoa đái vũ làm cho người ta trìu mến.
Hứa Tiên cảm thán, từ khai gặp nàng tới bây giờ, khi tuổi tăng lên, người ta sẽ càng ngày càng thành thục, nàng ngược lại càng giống tiểu hài tử. Thanh Loan thanh tú động lòng người đứng ở một bên. Bộ dáng muốn đi tới nhưng không dám, Hứa Tiên đi tới trước ôm nàng một cái, nói nhỏ bên tai:
- Đã gầy đi nhiều rồi
Thanh Loan đỏ mặt nhất thời không biết nên ứng đối như thế nào.
Thời điểm này, Ngư Huyền Ky nhìn không chuyển mắt nhìn qua gương mặt Bạch Tố Trinh, dường như muốn nhìn ra vài điểm gì đó trên mặt của nàng. Sau đó vẫn tiến lên phía trước gọi một tiếng:
- Sư phó, ngài có được chưa/
Hỏi chính là công pháp tu luyện của Long tộc, đây vốn là mục tiêu lớn nhất của Bạch Tố Trinh.
Bạch Tố Trinh sờ sờ gò má của nàng, nói:
- Chờ một chút sẽ nói với ngươi nghe.
Nếu bàn về gương mặt đơn thuần, thì hai nàng không khác nhau lắm.
Ngư Huyền Ky nhìn qua Hứa Tiên, nhẹ nhàng gật gật đầu, cũng thở dài một hơi.
Đợi tới giờ cơm, Vân Yên đem trù nghệ của nàng ra khoe khoang một phen, Ngư Huyền Ky hỏi rất nhiều chuyện ở Tô Châu, bởi vì nàng sợ chậm trễ tu luyện của Vân Yên, cho nên gửi thư không nhiều lắm, rất nhiều chuyện không quá rõ.
Bạch Tố Trinh cũng nói đủ chuyện tại Tô Châu, công pháp tu luyện thần diệu của Long tộc Tam Mao Chân Quân cùng kiếp trước của Hứa Tiên, giúp Ngao Ly lấy được Thái Hồ, biên sách thành công được sáu trăm vạn công đức, lại khảo trúng thi Hương vân...vân, cũng không lảng tránh nhân vật mà nàng sắm vai trong đó.
Ngư Huyền Ky kinh ngạc nhìn qua Hứa Tiên, bởi vì sư đệ này gây cho nàng quá nhiều kinh ngạc, nàng không nghĩ tới trong khoảng thời gian ngắn, lại xảy ra nhiều chuyện như vậy. Sáu trăm vạn công đức, nàng hành tẩu thế gian lâu như vậy, tích lũy công đức cũng không được một nửa con số này. Đông Nhạc Đại Đế chuyển thế lại làm cho nàng cảm giác "Khó trách", bằng không thì dựa vào cái gì nam tử tham tài háo sắc này lại tu luyện nhanh như vậy.
Nhưng chuyện làm cho nàng kinh ngạc nhất, chính là sư phó Bạch Tố Trinh của nàng, quả nhiên bất hạnh bị mình nói trúng. Tuy người tu hành không chú ý bối phận, nhưng dù sao đây là sư phó mà nàng kính yêu. Lại bị Hứa Tiên hái tâm hồn thiếu nữ, làm cho nàng có cảm giác không sờ được. Trong nội tâm thở dài:
- Sư phó, ngươi cũng quyết định rồi sao?
- Ta quyết định, cùng Hán Văn, kết làm phu thê.
Đợi cho Bạch Tố Trinh nói ra những lời này, hào khí trên bàn ăn đã yên tĩnh lại.
Lời này đã ngoài ý định, lại nằm trong dự liệu. Tuy trước đó cũng đã phát giác được, nhưng thực sự phát sinh, trong nội tâm của chúng nữ, có đủ hương vị.
Hứa Tiên hoài nghi, nếu như chuyện này phát sinh ở hiện đại, hiện tại đã lật bàn rồi. Nhưng mà, muốn đặt ở hiện đại, cũng tuyệt đối không thể gom được một bàn như thế. Bởi vì dù thế nào đi nữa, nhiều tiền hơn nữa cũng không có khả năng. Đó là vì trong nội tâm không thừa nhận, cũng may quốc gia của ta tích lũy xuống mấy ngàn năm "Phong kiến", cho nên cứu mạng của hắn.
Vân Yên dẫn đầu đứng dậy, hướng Bạch Tố Trinh kính một chén rượu, cười nói:
- Tỷ tỷ.
Tránh khỏi chữ "Bạch" kia. Tiểu Thiến cũng làm như thế. Ngư Huyền Ky cũng miễn cưỡng nói một câu "Chúc mừng." Duẩn nhi ôm Tiểu Bạch Hổ, si ngốc nhìn chung quanh, không rõ chuyện gì.
Hứa Tiên cùng Bạch Tố Trinh nhìn nhau, đều thở ra một hơi.
Đợi tiệc rượu xong, mọi người tán đi, Ngư Huyền Ky mang theo Duẩn nhi vội vàng trở về Huyền Ky Các, Vân Yên cùng Thanh Loan cũng muốn trở về tiểu viện trước kia. Hứa Tiên tự nhiên muốn cùng đi một chỗ. Tuy trong nội tâm Tiểu Thiến muôn vàn không nỡ, nhưng vẫn quay về núi, sau khi Hứa Tiên nghỉ ngơi tốt, sẽ đi tìm nàng.
Hứa Tiên giờ mới hiểu được cái gì gọi là phương pháp phân thân, càng thêm hiểu rõ, muốn các nàng tán thành lẫn nhau không thành vấn đề, dù sao cũng vì chính mình, một tiếng "Tỷ tỷ" này cũng gọi được. Nhưng muốn thân thân mật mật tụ cùng một chỗ, tỷ tỷ muội muội gọi thành một đoàn, là nhiệm vụ bất khả thi. Các nàng mỗi người đều hoàn mỹ, hoàn mỹ đủ khiến cho Hứa Tiên xấu hổ lại xấu hổ, không đơn thuần là dung mạo khuynh thành. Càng là vì mỗi người các nàng, đều có một khỏa tâm tình không giống người thường.
Cừu Vương Phủ lại một lần nữa yên tĩnh,
Tiểu Thanh oán hận nói:
- Hứa Tiên quá đáng giận.
Bạch Tố Trinh nhìn qua bầu trời xanh, không trả lời. Không biết nhớ tới cái gì, bỗng nhiên lắc đầu bật cười. Bộ dáng tuyệt mỹ, làm cho Tiểu Thanh phải ngẩn ngơ.
- Rất thú vị, bọn muội muội đi rồi, trở về phòng đi thôi, ngày mai còn phải đi gặp tỷ tỷ và tỷ phu đấy.
Hứa Tiên cùng Vân Yên, Thanh Loan trở lại tiểu viện, trên đường đi, Vân Yên càng thêm sinh động, nói xong những ngày này tu hành vất vả như thế nào, Ngư Huyền Ky hà khắc như thế nào, lại không cho gửi thư tới cho Hứa Tiên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.