Trần Thụy bĩu môi khinh bỉ Phỉ Ngạo một cái:
“Nhà ngươi cứ ở đấy mà thể hiện đi, đến một lúc nào đó Hứa Nhan theo tên Bạch Hạo Trì giả nhân giả nghĩa kia thì đừng có mà tìm ông xin bí quyết!”
“Là ai ngay cả vợ mình cũng không dỗ được, phải nhờ đến tôi?” Nam nhân lẳng lặng nhìn Trần Thụy.
“Khụ khụ... Chuyện đó không tính!” Trần Thụy bị nói nghẹn một họng, giả vờ ho khan rồi đá sang chuyện khác. “Cậu bị huyết áp cao nên có thể đừng hành hạ bản thân nữa được không?”
Phỉ Ngạo nghe xong không cho là đúng, anh cảm thấy mình không hề có sở thích bị ngược, môi mỏng hơi hé liền hỏi:
“Tôi hành hạ bản thân bao giờ?”
Trần Thụy trợn trắng mắt, thầm nghĩ hai hôm này không phải hắn ta liên tục thức đêm để thu gom bằng chứng tố giác Triệu gia hối lộ lãnh đạo nhà nước sao? Như vậy không phải ngược đãi bản thân thì là cái gì?
“Nếu không cẩn thận, chẳng may đột quỵ thì phải làm sao? Thiếu gia của tôi, coi như tôi năn nỉ cậu, chú ý sức khỏe một chút!”
“Đã hiểu.”
Phỉ Ngạo đáp cụt ngủn, chẳng biết có nghe rõ lời hắn nói hay không. Hắn cầm một hộp thuốc lớn đặt lên bàn, sau đó quan tâm nói:
“Đem thuốc đến cho cậu rồi đây. Buổi sáng ngủ dậy nhớ hoạt động từ từ, đừng có gấp gáp ngồi lên, huyết áp sẽ tăng đột ngột.”
Nhiệm vụ của Trần Thụy chỉ có như vậy, đến xem bệnh rồi đưa thuốc, sau đó trở về. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-nhan-em-chay-khong-thoat/2548655/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.