Lý Tân Hạo đồng ý lời mời kết bạn của Hoa Thu Ngụy.
[Mùi hương của mùa thu: Xin chào, cảm ơn câu trả lời của cậu. Tôi là sinh viên Học viện y học Đại học quốc gia, tên Hoa Thu Ngụy, năm nay hai mươi ba tuổi, có thể làm bạn không?"
[Có kiếp sau hay không: Xin chào, rất vui làm quen cậu. Đương nhiên có thể làm bạn rồi, tôi tên Lý Tân Hạo, người Hạ Giang.]
[Mùi hương của mùa thu: Hạ Giang? Mấy ngày nữa tôi đến Hạ Giang du lịch, có tiện gặp mặt không?... Đừng lo tôi không phải người xấu, tôi có thể cho cậu xem thẻ sinh viên của tôi.]
[Có kiếp sau hay không: Tôi tin cậu, khi nào cậu đến gọi cho tôi. Số điện thoại: 138...]
[Mùi hương của mùa thu: Được, số của tôi là 136...]
Kết thúc trò chuyện với Hoa Thu Ngụy, Lý Tân Hạo nhìn thông báo có vài người theo dõi cậu. Cậu tùy tay ấn đóng thông báo đi, âm thanh tít tít thật ồn ào. Sau đó, cậu lại tiếp tục dạo diễn đàn trong chốc lát, gặp một ít vấn đề, Lý Tân Hạo vẫn sẽ trả lời. Cũng chỉ là chuyện một cái nhấc tay mà thôi.
Thấy đã đói bụng, Lý Tân Hạo mới nhớ tới đã tới giờ cơm chiều. Khách sạn Hương Châu có buffet tổ chức bên hồ bơi, phong cảnh cũng không tệ. Tuy khách trong khách sạn không phải rất nhiều nhưng khách sạn vẫn có lời.
Lý Tân Hạo rất thích ôm laptop ngồi bên hồ bơi lên mạng, sau đó ăn uống gì đó, cảm nhận sự náo nhiệt từ đám người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-hen-mot-doi-khong-hoi-tiec/3589086/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.