Hạ Giang phát triển ngày càng nhanh, là đô thị cấp một, mậu dịch cảng lại thịnh vượng, người tới đây kiếm ăn cũng ngày càng nhiều hơn.
Lý Tân Hạo ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Cậu rất hiếm khi trở về Hạ Giang, nhất là mấy năm nay vẫn luôn tập trung làm thực nghiệm, trừ khi Lâu Từ muốn cùng cậu làm phẫu thuật thì cậu cũng rất ít khi mổ chính.
Lý Tân Hạo cũng rất ít khi nhớ tới người thân, trừ thời gian ngủ buổi tối ra thì ban ngày cậu đều ở trong phòng thí nghiệm. Những lúc rảnh rỗi, cậu thích tựa vào trong lòng Sơ Lam Phong, dù là không nói lời nào, chỉ cần cảm nhận nhiệt độ cơ thể anh đều có thể làm Lý Tân Hạo cảm thấy rất an tâm.
"Sơ Lam Phong." Lý Tân Hạo nhìn về phía người đi bên cạnh, "Chúng ta công khai nhé."
Sơ Lam Phong sửng sốt, không nghĩ tới Lý Tân Hạo sẽ đột ngột nói như vậy. Xong đời, mất mặt, bởi vì quá hồi hộp mà tay chân anh đều gần như không thể động đậy được. Nơi này là cửa sân bay, anh rất muốn ở trước mặt mọi người ôm cậu vào lòng hung hăng hôn lên môi cậu, thì phải làm sao bây giờ?
Lý Tân Hạo nhoẻn miệng cười.
Nhưng dù gì Sơ Lam Phong cũng là Sơ Lam Phong, chẳng bao lâu anh đã bình tĩnh lại: "Khi nào công khai?" Anh đuổi lên trước, ôm lấy bả vai Lý Tân Hạo, động tác thân thiết lại không quá gây chú ý.
"Gạt anh thôi."
"... Em... Thật là không ngoan." Trên mặt xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-hen-mot-doi-khong-hoi-tiec/3589078/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.