Trong học tập, Lý Tân Hạo là người rất có thiên phú nhưng cậu không phải là loại mọt sách luôn chăm chăm vào học bài. Bình thường ở trường học, những lúc rảnh rỗi cậu thường sẽ cùng Lâu Từ ngâm mình trong phòng thí nghiệm. Vừa trở về nhà, cậu cũng sẽ ngâm mình trong phòng thí nghiệm ở nhà.
Vì Tân Hạo, Sơ Lam Phong đã cải tạo lại tầng hầm của biệt thự thành phòng thí nghiệm, bình thường lúc không có việc gì, đứa nhỏ này đều ở trong phòng thí nghiệm nghiên cứu thực nghiệm của mình.
Lý Tân Hạo rất thích các phẫu thuật não bộ và tim, gần như tới trình độ say mê luôn rồi.
"Em yêu, ăn cơm." Sơ Lam Phong xử lý xong việc của mình, không nhìn thấy Lý Tân Hạo ở nhà ăn là biết cậu đang bận rộn trong phòng thí nghiệm rồi, "Nghe lời, ăn cơm trước đã."
"Xong ngay đây. Cuối kỳ em có một bài luận văn về phân tích sự chuyển động của mạch máu, cứ cảm thấy có gì đó thiếu thiếu." Lý Tân Hạo mặc áo blouse trắng, vẻ mặt yên tĩnh nghiêm túc xinh đẹp tựa thiên sứ.
Sơ Lam Phong đứng tựa bên cạnh nhìn, đứa nhỏ này dần lớn lên trong tay anh, lại ngày càng lóng lánh, ngày càng mê người.
Từ sau dịp lễ Quốc Khánh trở về, tính cách cũng trưởng thành hơn.
Em ấy nói em ấy sẽ không mãi ỷ lại vào anh, muốn đứng ở một độ cao nhất định, sau đó tuyên bố với mọi người rằng họ yêu nhau. Chỉ mới nghĩ đến đó thôi, Sơ Lam Phong đã cảm thấy máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-hen-mot-doi-khong-hoi-tiec/3589065/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.