Edit: Thủy Tích
Lý Tân Hạo đi tới phòng ký túc xá phát hiện trong phòng có hai người. Một người là Hoa Thu Ngụy lúc trước đã làm quen, còn có một người cao xấp xỉ mình. Vừa thấy mình vào, đối phương đã nhiệt tình cười: "Tớ là Lý Khải Phi, sinh viên năm nhất khoa y học lâm sàng, lớp ba."
"Tớ là Lý Tân hạo, cùng lớp."
"Tân Hạo, cậu tới sớm vậy?" Hoa Thu Ngụy đang chơi máy vi tính.
"Mang chút đồ ăn tới cho các cậu." Lý Tân Hạo xách một túi trái cây, đều là trái cây tươi dì Trương chuẩn bị lúc sáng, dì biết hôm nay cậu phải tới trường nên đã cố ý bảo cậu xách theo tới.
"Òa, thank you (*) nha." Hoa Thu Ngụy ngồi bật dậy khỏi giường, không hề khách sáo cầm một quả táo lên chạy tới nhà vệ sinh, rửa một chút liền cho vào miệng gặm.
(*) Nguyên văn nha mọi người, chứ tui hổng có nửa nạc nửa mỡ đâu ="))))
"Người anh em, cậu cứ tùy ý, nếu khách sáo là không nể mặt tớ rồi." Lý Tân Hạo nói với Lý Khải Phi.
"Người phương Bắc chúng tôi không có kiểu cách gì đâu." Lý Khải Phi cười ha ha thật to, ngắt lấy một chùm nhỏ từ chùm nho to, rồi cũng mang đi rửa.
Lý Tân Hạo ngồi lên giường mình: "Còn một người chưa tới sao?"
"Chưa thấy đâu cả, chắc cũng mau thôi. Đúng rồi, sinh viên năm nhất phải đi học quân sự, trường báo lát nữa đi lấy đồng phục. Mặc đồ lính hát ca, rất có hương vị đàn ông." Hoa Thu Ngụy có vẻ rất thích học quân sự.
"Cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-hen-mot-doi-khong-hoi-tiec/1695269/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.