Edit: Thủy Tích 
Sau khi vào phòng, Lý Tân Hạo lập tức đóng cửa lại. Tiếp đó, vẻ mặt giả vờ bình tĩnh đã biến mất, cậu nhảy chồm tới sau lưng Sơ Lam Phong, hai chân quấn lấy eo y: "Thành thật khai báo, sao lại tới nhà em?" 
Vùi đầu vào cần cổ Sơ Lam Phong, hơi nóng quấn quanh lỗ tai khiến y vô cùng ngứa ngáy trong người. 
Đứa nhỏ này... Sơ Lam Phong đặt hành lý xuống, ôm cậu tới trước mặt, dùng hai tay nâng lấy ʍôиɠ cậu: "Đã nói là tôi nhớ em mà." Hạo Hạo nho nhỏ như vầy thật là tốt, rất dễ bế lên. 
Lý Tân Hạo nhìn chằm chằm Sơ Lam Phong một hồi, rồi sau đó cười hì hì hôn cái chốc lên mặt y: "Em cũng rất nhớ anh." 
Lại phát lãng, Sơ Lam Phong thầm nghĩ. 
"Nhưng sao anh lại tới cùng với Hàn Đông Lỗi vậy?" Lý Tân Hạo nghi ngờ. 
"Em không thích Đông Lỗi à?" Đông Lỗi rất tốt với đứa nhỏ này, nhưng Sơ Lam Phong lại không hiểu tại sao đứa nhỏ này lại rất ghét Đông Lỗi. 
"Không thích." Lý Tân Hạo thành thật trả lời, "Đúng là em không thích anh ta, nhưng... cũng không phải ghét lắm." 
"Không sao, thích tôi là được rồi." Sơ Lam Phong bế cậu lên giường, bản thân thì quỳ xuống giữa hai chân Lý Tân Hạo, từ trêи cao nhìn xuống cậu. 
Lý Tân hạo cười khanh khách, nhướng mày: "Vậy anh có thích em không?" 
"Còn sâu hơn thích nữa." Sơ Lam Phong cúi đầu xuống, chậm rãi tiến gần tới môi Lý Tân Hạo. 
Lý Tân Hạo lại cười, ôm lấy cổ Sơ Lam Phong, chủ động hôn. Nụ hôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-hen-mot-doi-khong-hoi-tiec/1695244/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.