Edit: Thủy Tích
Lý Tân Hạo không phải là một người quá kiên cường, một mình đeo bí mật sống lại trêи lưng thật sự rất áp lực. Cậu cũng muốn có người chia sẻ với mình, nhưng loại mong muốn này cũng chỉ suy nghĩ một chút rồi thôi, chứ không dám kể bí mật này lại cho người nào nghe cả.
Cho dù là Sơ Lam Phong ở trước mặt này, cậu cũng hơi chần chừ cùng do dự.
Đối với vấn đề của Sơ Lam Phong, cậu suy nghĩ rất lâu rồi mới đáp lại một chữ: "Có." Trong giấc mộng của cậu, có Sơ Lam Phong. "Ở trong mộng, em đã gặp anh trong hôn lễ của anh Tân Long."
À? Sơ Lam Phong nhướng mày: "Ở trong giấc mộng của em, tôi ra sao? Quan hệ của chúng ta là thế nào?"
Lý Tân Hạo giương mắt: "Có một chút lạnh lùng, chúng ta không quen biết nhau, chỉ là có duyên gặp mặt một lần mà thôi."
Sơ Lam Phong không tin: "Vậy thì chắc chắn là do Hạo Hạo chê tôi rồi."
"Mới không phải, là do ánh mắt khi anh nhìn người khác quá lạnh lùng, nên em mới không dám đến gần anh." Chỉ vừa liếc nhìn một cái thì trong lòng đã thấy hoảng sợ, tựa như có thể lạnh tới trong tim người ta luôn vậy.
Vậy à... Sơ Lam Phong xoa tóc Lý Tân Hạo: "Vậy trong mộng của Hạo Hạo, lần đầu chúng ta gặp nhau thì tôi bao nhiêu tuổi?"
Một năm đó, mình 21 tuổi. "31 tuổi". Lý Tân Hạo trả lời.
31 tuổi à... Sơ Lam Phong nheo mắt lại, nhưng động tác xoa tóc Lý Tân Hạo vẫn dịu dàng như cũ. Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-hen-mot-doi-khong-hoi-tiec/1695234/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.