Edit: Thủy Tích
"Có rất nhiều người từng quyến rũ tôi." Sơ Lam Phong vùi đầu lên cần cổ của Lý Tân Hạo, thỉnh thoảng còn ɭϊếʍ lên vành tai cậu, hô hấp trở nên dồn dập, "Nhưng chỉ có mình em thành công."
Lý Tân Hạo nằm ghé lên bả vai Sơ Lam Phong. Toàn thân cậu đều tê dại, không có sức lực: "Em chưa từng quyến rũ người nào cả, nhưng anh là người đầu tiên." Cho dù là đời trước, cũng là Hàn Đông Lỗi theo đuổi cậu, hầu hạ cậu giống như là tiểu tổ tông. Sau đó, lúc không cần cậu nữa, Lý Tân Hạo đã từng khóc, đã từng làm ầm ĩ, nhưng lại chưa từng cầu xin qua.
"Hiện giờ, tôi thật nên hung hăng vọt vào trong thân thể em, làm cho em muốn khóc mới thôi." Sơ thiếu gia luôn luôn lịch sự tao nhã, vậy mà giờ phút này lại nói ra lời nói tục tằng như vậy.
Nhưng mà ~, Lý Tân Hạo cảm thấy rất gợi cảm.
"Nhưng mà em yêu à, em chỉ mới có mười bốn tuổi thôi." Sơ Lam Phong lưu luyến không rời mà thở dài một hơi, buông lỏng Lý Tân Hạo ra, tự mình đi vào trong phòng tắm.
Ở sau lưng y, Lý Tân Hạo kìm lòng không đậu mà cười, hai chữ "em yêu", thật là êm tai quá đi.
"Vậy em phải làm sao bây giờ?" Lý Tân Hạo kêu lên, chồi non của cậu vẫn còn trong giai đoạn nảy mầm đây này.
Sơ Lam Phong từ trong phòng tắm nhô đầu ra: "Em còn nhỏ, chuyện này không tốt cho sức khỏe, sau này đừng không có việc gì mà đi quyến rũ tôi."
Cậu còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-hen-mot-doi-khong-hoi-tiec/1695222/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.