Edit: Thủy Tích
Gió đêm tháng chín thổi qua khiến lòng người thoải mái, nhất là khi ngồi ở một nơi cao như vậy nhìn xuống một nửa cảnh đêm của thành phố Hạ Giang. Nhất thiết phải khen ngợi rằng, thành phố Hạ Giang được xem là thành phố văn minh hẳn là vì cảnh đêm của nó.
Hạ Giang mặc dù được xem là một thành phố, nhưng thật ra nó là một hòn đảo. Nếu nhìn từ trêи bầu trời xuống, toàn bộ thành phố Hạ Giang sẽ có hình nửa vầng trăng.
Sơ Lam Phong ngồi trêи ban công, trong tay cầm quyển sách, ánh đèn trêи sân thượng mang sắc thái ấm áp chiếu rọi lên khuôn mặt anh tuấn của y.
Lúc Lý Tân Hạo đẩy cửa phòng ra, vừa mới ngẩng đầu liền nhìn thấy một cảnh đẹp như vậy. Mà nghe thấy tiếng động, Sơ Lam Phong cũng ngẩng đầu lên.
Thiếu niên mười bốn tuổi, sắc mặt lộ vẻ lúng túng nhìn mình, bên hông cũng đang dùng một cái khăn tắm vây quanh, để lộ ra vòm ngực phong phanh dưới ánh đèn mờ nhạt. Sơ Lam Phong chợt thấy cổ họng hơi khát, định đứng dậy đi châm trà nhưng lại không muốn di chuyển.
"Ừm..." Lý Tân Hạo ủ rũ cúi đầu hỏi, "Có thể cho tôi mượn qυầи ɭót được không?"
Phụt...
"Không cho cười."
"Không có quần mới, quần tôi mặc rồi có được không?" Sơ Lam Phong nén cười, mang theo vẻ mặt nghiêm trang mà hỏi.
Lý Tân Hạo giả vờ thản nhiên: "Được." Nhưng mà, gương mặt lại đỏ lên.
"Quá lớn thì làm sao bây giờ?" Sơ Lam Phong đưa qυầи ɭót tới trước mặt Lý Tân Hạo, ánh mắt xấu xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-hen-mot-doi-khong-hoi-tiec/1695212/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.