Trong rạp hát Phúc Long, mọi người tan hát đều đang say sưa bàn luận về vở tuồng hôm nay.
Thiên Anh mới tẩy trang xong, thay lễ phục và giày cao gót chuẩn bị đến Mỹ Cao Mỹ.
Đoàn Thiên Tứ đi tới, đột nhiên nói:
– Hôm qua cha nói nhớ em, anh hứa với cha hôm nay buổi diễn kết thúc sẽ đưa em đến thăm cha. Em ăn mặc thế này là có hẹn rồi à?
Thiên Anh không thể từ chối yêu cầu đến thăm cha, nhìn đồng hồ, vẫn còn thời gian:
– Đêm nay em phải tham gia một hoạt động, nhưng giờ còn thời gian, chúng ta đi thăm cha trước đã.
Đoàn Thiên Tứ đi theo sau cô, nhìn bóng lưng cô, đột nhiên có chút không dám nhìn thẳng vào đứa em gái từ nhỏ lớn lên cùng anh. Bắt đầu từ khi nào, hào quang của cô dần không che lấp được. Đoàn Thiên Tứ có hơi hoảng hốt, tựa như xưa này chắc chắn là thứ của mình, đột nhiên lại trở nên không còn phù hợp nữa.
Cửu Tuế Hồng nằm trên giường bệnh, Thiên Anh vừa mát xa cho ông, vừa báo cáo chuyện gánh hát, còn Đoàn Thiên Tứ thì ở bên cạnh gọt táo.
– Gần đây có rất nhiều sinh nhật của các ông chủ, chỉ trong hôm nay mà ông chủ Mã đã nhận hai khoản tiền cọc, để gánh hát chúng ta đến nhà họ biểu diễn, lịch diễn ở nhà của tháng sau đều được xếp kín, các sư huynh đệ vui mừng lắm.
– Tốt tốt tốt lắm- Tinh thần Cửu Tuế Hồng khá hơn rất nhiều- Không ngờ gánh hát chúng ta lại trụ vững ở Đại Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hua-cung-em-phu-sinh-nhuoc-mong/219196/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.