Hôm sau khi mặt trời mọc cao trên đỉnh đầu, ở dưới tháp rùa Tiểu phong mới từ từ tỉnh lại.Cảm nhận Thân thể của của mình Tiểu phong cảm thấy muốn nhũn ra mệt mỏi đói bụng vô cùng.
- Hắc hắc Ngốc tử đến cảnh luyện cốt rồi cũng tạm được không uổng ta bố chí tụ linh trận.
Con rùa cười cười nói.
Tiểu phong tuy mệt mỏi nhưng tinh thần sảng khoái vô cùng cảm giác minh mẫn hơn.
- Kim quy ta sao không cảm giác được linh khí vậy.
Sau khi tu luyên từ hôm qua đến bây giờ hắn vẫn không cảm nhận được linh khí.
- Cái này không phải ngươi không cảm nhận được mà cảnh giới chưatới, tuy nói đã bước vào tu luyện giả nhưng phải tới bán tiên mới bắt đầu có cảm ứng với linh khí.
- Tốt rồi bây giờ lại dạy ngươi cách luyện thịt.
- Nhưng ta đói a đã một ngày không ăn cơm rồi.
Tiểu phong thực sự rất đói tuy nói nhịn cơm của hắn không ăn một ngày cũng không sao nhưng lại phải tu luyện nên vận động nhiều thì đói cũng nhanh hơn.
- không cần ăn sau khi ngươi luyện thịt xong sẽ không cảm thấy đói nữa.
- Ê kim quy nhà ngươi tại sao lại không rời khỏi miếng dạ quang kia vậy.
Vấn đề này hắn đã thắc mắc lâu nhưng chưa kịp hỏi. Kim quy nhìn Tiểu phong trầm mặc một hồi rồi nói.
- Dưới đáy hồ này là long mạch năm xưa tiểu tử họ lý dời đô là có lý do.
Sau khi ta bị truy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-vo-anh/2353329/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.