Tấm rèm được kéo kín mít, điều hoà trong phòng mở không nóng lắm, Dư Gia Nghệ lại sợ lạnh, rúc vào người Lục Sơ Cảnh, hắn cũng ôm chặt lấy cậu
Máy cậu đặt ở đầu giường, qua thời gian đặt không làm phiền thì rung liên tục, Dư Gia Nghệ bị đánh thức, cậu chẳng thèm mở mắt, chỉ kéo chăn trùm đầu
Nhưng cậu chợt thấy cánh tay cứng đờ, ra là Lục Sơ Cảnh ôm cậu chặt quá, Dư Gia Nghệ mơ màng chui thẳng vào lòng Lục Sơ Cảnh
Lục Sơ Cảnh bị cậu đánh thức, vô thức siết chặt tay, nghe tiếng rên nhỏ của Dư Gia Nghệ mới dừng lại
Di động kêu mãi không ngừng, Dư Gia Nghệ khó chịu che tai lại, hôm qua hai người họ làm muộn quá, mới ngủ được mấy tiếng, cậu lười mở mắt, bèn giục: "Em nghe máy đi"
Lục Sơ Cảnh "ừm" một tiếng, tay hắn dài, duỗi tay qua đầu Dư Gia Nghệ là đã lấy được điện thoại cậu đặt ở mép giường
Máy đã reo hồi lâu, lúc Lục Sơ Cảnh cầm được thì đã tắt, sau đó là tin nhắn liên tục, tất cả đều từ Trần Thuỵ Khanh
Dư Gia Nghệ dường như đã hoà làm một với chiếc chăn, mắt cậu sưng lên, hai mí cũng thành một
Cậu dùng giọng khàn khàn mơ màng hỏi: "Ai vậy?"
"Trần Thuỵ Khanh" Lục Sơ Cảnh cúi đầu nhìn rồi nói "Anh ta nói thầy hướng dẫn viết luận của các anh sáng nay rảnh, nếu đã viết xong phần sườn thì đưa đến cho ông ấy xem"
Thầy hướng dẫn của hai người là một giáo sư rất có tâm, Dư Gia Nghệ "ừm" một tiếng, quấn chặt chăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-tinh-gia-y/997862/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.