Anh ấy là beta của tôi
Edit by Mozzarelluoi
______________________
Lục Sơ Cảnh ôm chặt cậu từ phía sau, Dư Gia Nghệ cảm nhận được vòng tay ôm eo cậu càng lúc càng chặt, lực của Lục Sơ Cảnh mạnh đến mức muốn ôm cậu hòa một thể với mình.
Dư Gia Nghệ thở gấp, lông mi cậu khẽ rung, trên mặt có vài giọt nước, không biết là mồ hôi hay là nước mắt.
Cậu chìm sâu bởi Lục Sơ Cảnh, ý thức dập dềnh như trôi trên biển rộng, đầu choáng váng như ngồi trên thuyền đánh cá ba ngày.
Dư Gia Nghệ thực sự sợ hãi, dựa lưng vào ngực Lục Sơ Cảnh nhưng lại run bần bật.
Trên người cậu chỗ nào cũng thấy khó chịu, đau nhức, Dư Gia Nghệ cũng chưa kịp tắm rửa, cả người dính nhớp.
Hiện tại Dư Gia Nghệ có thể ngửi thấy pheromone của Lục Sơ Cảnh, rất nặng mùi, cậu có thể cảm nhận được cảm xúc của Lục Sơ Cảnh từ mùi trầm hương —— hắn đang giận.
Đầu Dư Gia Nghệ bị người sau lưng đẩy sang một bên, Lục Sơ Cảnh lại hôn cậu, hôm nay hai người họ đã hôn không biết bao nhiêu lần, môi của cậu bị răng nanh sắc bén của alpha cắn nát.
Môi cậu lần nữa bị Lục Sơ Cảnh ngậm lấy, bàn tay Lục Sơ Cảnh bao phủ sau đầu cậu, kéo cậu lại gần hơn.
Dư Gia Nghệ dù không muốn cũng không làm được gì, khóe mắt cậu càng ngày càng đỏ, như thể giây sau đó sẽ rớt nước mắt.
Lục Sơ Cảnh lại ôm cậu lên, vòng chân Dư Gia Nghệ quanh eo mình, ôm cậu lên giường.
Cậu đặt đầu lên gối, Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-tinh-gia-y/997854/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.