Đêm nay trấn Phục Huyền không bị sương mù bao phủ, thật ra cách đây vài canh giờ thì có nhưng đột nhiên toàn bộ sương mù giống như chịu một lực đẩy vô hình nào đó ùn ùn rút đi như thuỷ triều
Lăng Vũ chống tay vào bức tường của một con hẻm phía sau tửu lâu nào đó mệt nhọc thở ra một hơi, tay đưa lên lau đi mồ hôi lạnh không hề tồn tại trên trán. Ban nãy Hoàng Ngọc thổi hai tiếng còi kia rõ ràng là để kích động tang thi làm loạn, nếu không phải hắn lo cho nhóm Tử Viên cũng sẽ không bỏ qua cho Hoàng Ngọc như vậy, đến khi hắn đến được chỗ nhóm Tử Viên bị bao vây thì trong lòng có chút kì quái, vì sao ngay cả một hung thi cũng không có? Chẳng lẽ cái còi kia là hàng dỏm?! Người dỏm sẽ dùng đồ dỏm sao?! Đây là loại định lý quái quỷ gì?!
Ta lại bị "đại nương" kia lừa lần hai sao?! Lăng Vũ cảm thấy lòng đắng ngắt, biết vậy lúc đó nên trực tiếp cho nàng ta một chưởng ngất xỉu rồi nhét vào túi càn khôn đem theo mới phải?!
Bất quá đến khi thấy nhóm Tử Viên kia bình an vô sự rối rít cảm ơn một người hắn mới chợt nhận ra...
Hoàng đại nương! Ta đã trách lầm ngươi!! Kẻ kia là Lãnh Vô Hàn!! Lãnh Vô Hàn đó!! Ma Quân của Minh giới đó!! Tụi hung thi kia còn không phải bị doạ đến mức quần chưa xách lên liền chạy sao?!
Lăng Vũ hoảng tới mức ngay cả ngự kiếm cũng không dùng trực tiếp cắm đầu chạy, hắn không biết nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-xuyen-nam-phu-ta-khong-biet-gi-ca-la-nam-chinh-tu-tim-den/1384509/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.