Nhị vương phủ, vốn là phủ đệ của Nhị vương gia Bắc Mạc Quân, khí thế lạnh lùng, trang nghiêm như chính con người của hắn vậy. Bất quá thời khắc này, nếu như có người bước vào đây, bọn họ sẽ không hẹn mà cùng hỏi: Nhị vương phủ đổi chủ rồi hay sao?!
Chỗ này vốn là để treo một bức tranh thủy mặc do một danh họa tứ quốc vẽ, Bắc Mạc Quân cực khổ lắm mới thu thập được. Nhưng giờ đây lại bị thay thế bằng bức tranh vẽ thỏi vàng. Đúng vậy! Cả một bức tranh to, vẽ duy nhất một thỏi vàng kim quang lấp lánh! Vô cùng tục khí!
Chỗ kia vốn là đặt một bức tượng kỳ lân uy vũ, nhưng giờ đây lại bị thay thế bằng một con vật hình thù kỳ lạ, tựa mèo lại không tựa mèo, bộ phận tay còn có cơ quan cử động. Người nào đó gọi nó là 'mèo thần tài'.
Lại sang chỗ đó, vốn được đặt một chậu cây bồ đề con mà phương trượng chùa Bích Lạc đem tặng, giờ đây lại bị thay thế bằng mấy chậu hoa đồng tiền, lung lay trong gió. Còn tại sao lại là hoa đồng tiền? Thực ra không có gì sâu xa, đơn giản bởi vì trong tên nó có một chữ 'Tiền'.
Ngay cả chỗ nọ.....
Nói chung, cả Nhị vương phủ đều thay đổi rồi, trở nên cực kỳ dị hợm và tục khí!
- " Tiểu Ngôn Ngôn, đệ đi đâu vậy? Quay trở lại đây cho ta! "
Nguyệt Hạo Thần nằm ườn trên ghế dài, lười biếng hô to. Hô xong liền cầm cốc nước ép trái cây uống một ngụm lớn.
- " Bạch Bạch! "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776818/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.