Ngoài dự liệu, Lãnh Phong không vội phản bác khẳng định của Lăng Tiêu Nhiên, hắn ý vị thâm thường câu môi, không mặn không nhạt lên tiếng.
- " Này..... nàng cho rằng, trong lòng hắn, nàng có quan trọng bằng mạng sống của chính hắn không? "
Lăng Tiêu Nhiên hơi sững sờ, nàng híp mắt, không hiểu trong hồ lô của Lãnh Phong chứa gì nhưng vẫn nói.
- " Ta có thể đánh đổi tính mạng của mình để cứu chàng ấy, còn chàng ấy...... ngươi nghĩ xem? "
Không phải Lăng Tiêu Nhiên tự tin mà hởi vì tình yêu của hai người đã sớm không cần nói bằng lời cũng thấu hiểu. Lăng Tiêu Nhiên biết, với Nguyệt Kinh Thiên, nàng là tất cả, và chính nàng cũng như vậy mà thôi.
- " Vậy nàng có muốn thử kiểm chứng hay không? "
Trong lòng Lãnh Phong bất giác nổi lên ngọn lửa ghen tị, vì cớ gì Nguyệt Kinh Thiên lại có thứ hắn không có được? Hắn không phục!
- " Ngươi có ý gì? "
Lăng Tiêu Nhiên không kịp tiêu hóa hết câu nói của Lãnh Phong thì đã thấy hắn vung trường thương quét về phía nàng, chẳng hề có một dấu hiệu báo trước.
Dù kinh ngạc nhưng phản xạ của sát thủ vốn rất tốt, Lăng Tiêu Nhiên không dám chậm trễ nâng kiếm đỡ. Lưỡi kiếm ma sát với thân trường thương làm bằng kim loại tóe ra tia lửa. Nàng không khinh địch, toàn lực ứng phó với Lãnh Phong, vì nàng biết, là thiếu môn chủ môn chủ môn phái, võ công hắn đương nhiên hơn người.
Bên kia Nguyệt Kinh Thiên và Lã Oa đánh đến thiên thôn địa ám, bên này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776766/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.