Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân nhìn nhau, cùng nhấc chân đi theo hắn, bước chân vững vàng, nhanh nhẹn, nào có nửa điềm yếu ớt. Chỉ là nam tử đi tuốt đằng trước ngược lại không có để ý tới sự bất thường này.
Đi lòng vòng một hồi, rốt cuộc nam tử dừng lại ở trước một gian nhà trúc tinh xảo, trông có vẻ khá thanh nhã. Hắn chỉ tay vào bên trong, lạnh nhạt nói.
- " Đến rồi, các ngươi tự vào đi. "
Xong, hắn không thèm đếm xỉa thêm tới hai người, phủi mông đi thẳng.
Bắc Mạc Quân đợi nam tử đã đi khuất dạng mới kéo Nguyệt Tích Lương lặng yên không một tiếng động tránh con mắt thủ vệ, lẻn đến trước gian nhà trúc. Với võ công của hai người bây giờ, không phải là cao thủ thì rất khó phát hiện ra.
Trong gian nhà có ánh nến le lói nhảy múa, hiển nhiên người bên trong vẫn chưa đi ngủ. Khi đến gần nhà trúc, Nguyệt Tích Lương loáng thoáng nghe được có tiếng nam nhân ồ ồ thở dốc và nữ nhân rên rỉ xin tha. Không những thế, dường như ở trong đó không chỉ có một người.
Liếm đầu ngón tay, Nguyệt Tích Lương và Bắc Mạc Quân mỗi người chọc một lỗ nhỏ trên cửa sổ nhìn vào, nhất thời bị cảnh tượng dâm mỹ bên trong dọa cho thất thần.
Trong nhà trúc có hơn mười nam tử cưỡi lên thân những nữ nhân bị bắt về, ra sức luận động. Không hề cố kị đang ở trước người khác, cũng không hề thương xót cho người dưới thân, đơn thuần là phát tiết. Các nàng khóc lóc chỉ đổi lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776738/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.