- " Ưm..... "
Nguyệt Tích Lương khẽ rên lên một tiếng, mở con mắt nhập nhèm ra. Theo bản năng, nàng muốn đưa tay lên dụi mắt, nhưng khi thử cử động mới phát hiện, hai tay nàng vậy mà đã bị trói chặt lại.
- " Nàng tỉnh? "
Thanh âm bất đắc dĩ của Bắc Mạc Quân vang lên bên tai nàng làm cho Nguyệt Tích Lương giật mình ngồi dậy, đầu óc thanh tỉnh hơn phân nửa.
Nàng đưa mắt nhìn hắn, thấy tình cảnh của hắn không khác nàng là bao. Hơn thế nữa, xung quanh hai người còn ngồi đầy những nữ tử khác, có người đang khóc thút thít, có người đang sợ hãi co dúm vào góc phòng, có người lại cố an ủi người bên cạnh, rất loạn.
Nguyệt Tích Lương cười hắc hắc, lên tiếng hỏi.
- " Tỉnh.... tỉnh rồi, đây là đâu? "
Giả vờ ngất, phải nhắm mắt quá lâu làm cho nàng ngủ quên con mẹ nó mất. Thật là có lỗi!
- " Đúng như dự tính, chúng ta bây giờ đã vào trong tộc địa của Vu tộc. "
Bắc Mạc Quân điềm nhiên trả lời. Hắn nhìn nhìn dây trói trên tay tỏ vẻ ghét bỏ, bàn tay vặn vẹo vài cái liền dễ dàng thoát ra, nhẹ nhàng như không. Hắn quay sang vừa cởi dây trói cho Nguyệt Tích Lương vừa hỏi nàng bằng giọng điệu đầy ý cười.
- " Nàng đã ngủ vẻn vẹn ba canh giờ. Đêm qua làm quá sức sao? "
Nguyệt Tích Lương trừng hắn, hai lỗ tai nhỏ hồng hồng. Hắn còn có mặt mũi hỏi nàng câu này? Đêm nào ngủ cùng hắn nàng cũng mất sức có được hay không?
Nguyệt Tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776731/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.