Nửa canh giờ sau, cửa phòng nhã gian lầu hai bỗng nhiên bật mở. Nguyệt Tích Lương cười tít mắt lôi kéo tay một nữ tử tuyệt sắc đi xuống đại sảnh lầu một.
Kẽo kẹt.....
Tiếng bước chân trên cầu thang thu hút sự chú ý của của những khách nhân đang đàm đạo. Bọn hắn vốn chỉ muốn tùy ý nhìn lướt qua, thế nhưng một khi thấy rõ diện mạo của hai người, nhất thời tất cả đều sững sờ, tầm mắt không thể nào dứt ra được.
- " Tiên nữ..... "
Một người nào đó bật thốt lên như vậy, cũng nói ra tiếng lòng của mọi người.
Nữ tử đi đằng trước thân hình nhỏ nhắn, bạch y vạch trong không trung một đường cong duyên dáng. Nàng mắt phượng mày ngài, con ngươi hắc bạch phân minh tựa biết nói, cánh mũi khéo léo, đôi môi không điểm mà chu, nhan sắc như mộng ảo.
Lại đưa mắt đến đằng sau nàng, nữ tử lam y cũng không thua kém là bao. Mặc dù nàng cao hơn nữ tử bạch y rất nhiều, thế nhưng dung nhan của nàng quả thật là chim sa cá lặn, pha chút anh khí bức người. Mặt nàng không có lấy một tia cảm xúc, lạnh lẽo thấu tận tâm can.
Tiểu nhị xoa mắt thật lực, cứ ngỡ mình nhìn nhầm. Quái lạ! Lúc trước đi vào nhã gian là một nam, một nữ. Tại sao khi đi ra lại là hai nữ? Nam nhân tuấn tú kia đâu rồi?
- " Này! Tiền bữa ăn. "
Nguyệt Tích Lương ném cho tiểu nhị đang ngu ngơ một thỏi bạc, sau đó điềm nhiên như không cùng " tỷ muội đồng hành " ra khỏi nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776729/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.