Nguyệt Tích Lương nói xong, nhận thấy ngoại trừ Bắc Mạc Quân, người nào cũng mang vẻ mặt kinh nghi nhìn nàng.
Nếu như nói Hàn Uy là nhị trưởng lão Quỷ Âm môn, vừa rồi hắn lại gọi nàng là môn chủ, vậy chẳng phải......
Nguyệt Tích Lương gật đầu xác nhận suy nghĩ của bọn hắn.
- " Đúng vậy, ta hiện giờ chính là môn chủ đời thứ hai mươi của Quỷ Âm môn. "
Lúc nàng quyết định nói ra sự thật, nàng đã có lòng tin với những người có mặt ở đây. Mọi người đều là thân nhân, bằng hữu của nàng, không có khả năng sẽ phản bội, càng không có khả năng sẽ tiết lộ bí mật.
Nguyệt Hạo Thần hít vào một ngụm khí lạnh, khoác vai Nguyệt Tích Lương, chậc lưỡi nói.
- " Nha đầu, muội che giấu rất giỏi nha, bất tri bất giác đã chạy đi làm môn chủ nhà người ta. Có môn chủ như muội, đúng là quá thiệt thòi cho bọn hắn! "
Bép!
Nguyệt Tích Lương vỗ mạnh vào bàn tay đang vắt vẻo trên vai mình, trừng mắt. Ăn nói cẩn thận, không muội lấy hết gia tài của huynh!
Hàn Uy nhổ khúc xương trong miệng ra, vẻ mặt thành thật.
- " Không phải, gặp được môn chủ chính là phúc phận mười tám đời tổ tông của chúng ta. Được lọt vào mắt xanh của môn chủ chính là vinh hạnh của chúng ta. Lòng biết ơn của chúng ta với môn chủ như nước biển không cạn, như núi đá không còn, cuồn cuộn trong tim. Sống là người của môn chủ, chết làm ma của môn chủ. Môn chủ chính là quan thế âm bồ tát, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776714/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.