Bắc Mạc Trì bây giờ chỉ muốn nhào đến ôm chầm lấy Nguyệt Tích Lương, hảo hảo ôn chuyện một phen. Thế nhưng dù gì hắn cũng là bậc đế vương, ở đây lại là cung yến, không thể cứ thế vứt bỏ mặt mũi đi được.
Nghĩ vậy, Bắc Mạc Trì liền ho nhẹ một tiếng, cầm lên ly rượu hướng về Nguyệt Tích Lương bên dưới mà nói.
- " Tích Lương quận chúa bảy năm rồi mới về lại Cảnh Lăng, ngược lại càng trở nên xinh đẹp cùng thông tuệ. Đến đến, để trẫm uống cùng con một ly! "
Nguyệt Tích Lương mỉm cười bưng lên ly rượu vừa được cung nữ rót đầy, tinh nghịch nháy mắt, đáp lại.
- " Hoàng bá bá đúng là càng ngày càng trẻ ra, phong độ ngời ngời, tuấn mỹ như thần, ngọc thụ lâm phong,..... Cạn ly! "
Sau khi thuận tiện vuốt mông ngựa mỗ vị hoàng đế xong, Nguyệt Tích Lương và hắn cùng ngửa đầu, rất khí thế một hơi uống cạn chén rượu.
Vị cay nồng trôi tuột vào trong cổ họng nàng, bỏng rát.
Nàng phải cật lực nín nhịn mới không nhăn mặt, lè lưỡi giữa chốn đông người.
Thứ được gọi là rượu đúng là chả ngon tẹo nào!
Hi vọng là nàng sẽ không say, nếu say thì không biết nàng sẽ làm ra những chuyện gì nữa đâu. Tửu lượng của nàng vốn không được tốt nha.
Sau khi được Bắc Mạc Trì khơi mào, rất nhiều quan lại cùng công tử, tiểu thư đều đứng dậy kính rượu Nguyệt Tích Lương.
Nàng vì phép lịch sự tối thiếu, mặc kệ là ai đến đều không chối từ, nhất nhất uống hết.
Chẳng bao lâu sau, hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776674/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.