Nguyệt Tích Lương bị người nào đó bất ngờ ôm lấy, thành ra có chút hoa mắt chóng mặt.
Không thể trách nàng được, thật sự thì mấy ngày nay đi đường quá mức mệt mỏi. Vì sợ bị thích sát thêm lần nữa, đoàn người vội vàng lên đường không ngừng nghỉ. Vốn là một tháng đi đường thời gian lại rút thành chỉ còn nửa tháng.
Nguyệt Tích Lương bây giờ chỉ muốn nằm lên chiếc giường êm ái của mình mà ngủ vù vù thôi.
Khi nhìn rõ người đang ôm nàng gào khóc là ai, Nguyệt Tích Lương liền kinh ngạc không nhẹ, có chút vui mừng.
- " Phụ thân, người về rồi? "
Đúng vậy, người nước mắt nước mũi tèm lem này không phải là lão cha thê nô Nguyệt Kinh Thiên thì là ai?
Nguyệt Kinh Thiên cũng thực là bị kinh sợ không nhẹ. Những tưởng lần này trở về là có thể hảo hảo bồi nữ nhi chơi đùa.
Bất quá, niềm vui của hắn còn chưa chớm nở thì đã nhận được một tin động trời, như sét đánh ngang tai. Nguyệt Tích Lương gặp phải thích khách, không rõ tung tích.
Không rõ tung tích thì còn đỡ, quá đáng hơn cả, còn có tin đồn là nữ nhi hắn đã chết rồi, xác bị băm thành mảnh nhỏ tiêu hủy.
Miệng người nào thối như vậy? Dám trù ẻo Lương bảo bảo nhà hắn?
Hắn mới không có tin đâu!
Thấy không? Bây giờ nữ nhi hắn không phải đã đã an toàn trở về rồi sao? Làm hại hắn lo lắng muốn chết!
Thấy Nguyệt Kinh Thiên vẫn còn sụt sịt, lại có xu thế lau nước mũi vào y phục nàng, Nguyệt Tích Lương liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776611/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.