- " Ngày mười lăm thì làm sao? "
Nguyệt Tích Lương vung vẩy xâu cá trong tay, hướng vào trong thạch động vừa đi vừa hỏi.
Nàng tiện tay tiếp thêm củi vào đống lửa cho cháy to hơn, bắt đầu ngồi xuống sơ chế cá. Nghĩ lại, cũng sắp đến bữa tối rồi. Hai ngày hôn mê, bụng của vị vương gia nào đó đã bắt đầu không an phận mà kêu gào.
Bắc Mạc Quân bất đắc dĩ xoa bụng, theo Nguyệt Tích Lương vào động, ngồi đối diện nàng.
- " Nàng còn nhớ... ta trúng phải Vu thuật của Vu tộc chứ? "
- " Nhớ! "
Nàng nhanh nhẹn đáp, không có để ý tới thần sắc của hắn càng ngày càng phức tạp.
Bắc Mạc Quân liếc nhìn gương mặt của nàng vì ánh lửa phản chiếu mà trở nên hồng hồng, hắn ngập ngừng nói tiếp.
- " Vu thuật ấy mỗi ngày mười lăm hàng tháng sẽ phát tác một lần. Mà hôm nay.... vừa vặn là ngày mười lăm. "
Nếu là bình thường, dù không về phủ được thì cũng có Triển Chính Hi và Kiến Nhất ở bên cạnh. Không đến nỗi lo lắng quá.
Hai người đó biết rất rõ tình trạng của hắn, nên lúc nào bên người cũng mang theo xích sắt, dây thừng và Hàn Băng Hoàn.
Hàn Băng Hoàn không phải là thuốc chữa bệnh, nó chỉ là những viên tròn tròn được lấy ra từ giường hàn băng mà thôi.
Uống nó, cơ thể hắn sẽ tạm thời bị đông lạnh đến mất đi tri giác, không làm tổn thương đến ai được nữa.
Nhưng đây chính là cách làm vạn bất đắc dĩ nhất. Nếu không phải đến đường cùng, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776605/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.