Hoàng cung của Cảnh Lăng đế quốc được coi là hoàng cung đồ sộ nhất ở đại lục Bắc Nguyệt.
Tương truyền rằng, khi xưa tiên đế xây hoàng cung này vì một nữ nhân. Thực chất rằng, đây không được gọi là hoàng cung mà phải gọi là lăng mộ của nàng ta mới đúng. Chỉ tiếc rằng, đến giờ vẫn chưa ai tìm được thi cốt của nữ nhân đã làm say đắm tiên đế ấy. Chung quy, truyền thuyết vẫn chỉ là truyền thuyết.
Nguyệt Tích Lương bước xuống xe ngựa, đôi mắt sáng ngời nhìn cảnh vật xung quanh.
Tất cả bề mặt bức tường đều được dát vàng cực kỳ chói mắt, đường đi được làm bằng loại đá hàn băng màu xanh lam trạm trổ tinh tế, bước đi một bước liền có cảm giác mát lạnh dễ chịu...
Chậc chậc, nàng chưa bao giờ được nhìn thấy một nơi xa hoa như thế này.
Không biết người xây dựng nên hoàng cung đã phải tiêu tốn hết bao nhiêu tiền của và công sức?
Hắc hắc, khi nào rảnh rỗi nàng có thể vào cung lén lút đào góc tường. Dù gì cả một hoàng cung lớn như thế này, mất một mảng vàng chắc cũng không ai để ý.
Có vàng rồi, nàng có thể đi Tiểu quan quán hưởng thụ bất cứ lúc nào!
Ôi, cuộc sống như vậy mới là thiên đường.
Nguyệt Tích Lương vừa nghĩ nghĩ vừa ngây ngô cười như kẻ ngốc.
Nguyệt vương gia vừa lúc ấy cũng bước xuống, thấy gương mặt của nữ nhi thì lại một lần nữa quay ra nói với nương tử.
- " Đấy, ta nói Lương bảo bảo bị bệnh dại đâu có sai! "
Lăng Tiêu Nhiên nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/158497/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.