Ách?!
Nguyệt Tích Lương mặt sa sầm lại, lấy tay quệt miệng.
Bệnh dại cái đầu ngài!
Phụ thân à, tốt nhất là ngài đừng có mở miệng, sẽ phá hỏng hình tượng mỹ nam của ngài mất.
- " Phụ thân, nữ nhi không sao! "
Nàng chu mỏ nói, giọng điệu có chút hờn giận.
- " Vậy sao? "
Nguyệt Kinh Thiên đi vòng vòng qua nữ nhi của mình tận mấy vòng, nhìn ngắm thật kỹ.
- " Hình như Lương bảo bảo gầy đi rồi. Vào phủ, vào phủ, ta cho con ăn huyết yến của hoàng thượng ngự ban... "
- " Đi đi, vào ăn điểm tâm ta làm! "
Mỗ vị mẫu thân cũng theo đó hùa vào. Nàng nắm lấy tay Nguyệt Tích Lương mà lôi xềnh xệch vào phủ.
Sao lại có thể bạo lực như vậy chứ?!
- " Nương tử~ đi từ từ thôi, làm đau nữ nhi! "
Nguyệt Kinh Thiên vừa chạy chậm theo sau vừa nói với theo.
Vậy là cả ngày hôm đó, Nguyệt Tích Lương bị phụ mẫu bắt ép ăn hết thứ này đến thứ khác, đến nỗi bụng căng tròn, sắp bội thực đến nơi.
Lão cha, ngài vừa lòng chưa? Nữ nhi ngài sắp biến thành con heo rồi!
Con mẹ nó! Lão nương mặc kệ đi ngủ!
Thế là Nguyệt Tích Lương phất tay áo bỏ đi trước con mắt rưng rưng của phụ thân đại nhân và một bàn cao lương mỹ vị đầy ắp.
--------- phân cách tuyến đáng yêu ---------
Trời vừa sáng, khi Nguyệt Tích Lương còn đang cuộn tròn trong chăn mơ mỹ nam thì đã bị nha hoàn gọi dậy.
Nàng mơ mơ màng màng đi ra đại sảnh cùng mọi người tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/158495/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.