Phó Khương nôn nóngnhẹ nhàng lắc lắc Hùng Cách Cách, dùng một loại giọng điệu gần như làmnũng, nói: “Hiểu lầm cũng đã giải thích rõ rồi, tại sao em còn chưa chịu tha thứ cho anh? Em nhìn anh đi, râu ria lởm chởm, mắt thâm đen xì, tếbào chết cả một lớp dày nè, sao em có thể nhẫn tâm không tha thứ cho anh đây? Sai lầm lớn nhất anh là không nhanh chóng giải thích với em nhưngem phải biết là vì anh bảo vệ em thái quá, không muốn cho em biết nhữngchuyện này, không muốn làm cho em lo lắng.”
Hùng Cách Cách lạidùng mũi chân đá đá con báo tuyết kia, lạnh nhạt nói: “Cuối cùng em vẫnkhông hiểu rõ anh, điều này làm cho em không có cảm giác an toàn. Emđang suy nghĩ, rốt cuộc chúng ta có thích hợp ở cùng nhau hay không?”
Lần này Phó Khương nôn nóng thật sự. Anh lập tức ôm chặt Hùng Cách Cách,lớn tiếng nói: “Anh không cho phép em nghĩ như vậy, em nói đi, em nóixem em không hiểu anh ở chỗ nào? Anh sẽ mổ ngực ra cho em xem! Chẳng lẽem không biết, ở trước mặt em anh luôn luôn không che giấu sao?”
Hùng Cách Cách cúi đầu xuống, không có đáp lời.
Phó Khương vùi đầu vào cổ Hùng Cách Cách, cọ xát, giọng nói khàn khàn: “Cầu xin em, đừng giày vò anh nữa.”
Người Hùng Cách Cách hơi run lên, trong nháy mắt trong lòng tràn ngập mùi vị khổ sở.
Cô đang hành hạ anh sao? Chắc có lẽ vậy...!
Trong hơn một tháng này, cô trải qua một đoạn thời gian chẳng vui vẻ gì, anhcũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-muon-nam/2105754/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.