Nhân lúc Phó Khương đi vệ sinh, Hùng Cách Cách đã lặng lẽ rời đi.
Cô từng thề, cho dù mình chai mặt đi làm tình nhân, cô cũng tuyệt đối không phá gia can người ta!
Cô có thể để mặc cho Phó Khương cùng người đàn ông kia quan hệ mập mờ,cũng có thể mặc cho Phó Khương cùng Vi Điệp quan hệ ngoài luồng, nhưngcô không thể để cho anh bỏ rơi đứa bé kia.
Đứa bé sáu tuổi rồi, đã... sáu tuổi rồi...
Cô rất hy vọng tất cả chỉ là hiểu lầm một cách hoang đường.
Nhưng Phó Khương chưa bao giờ thẳng thắn nói rõ với cô.
Còn cô thì hèn yếu, thậm chí không dám ép hỏi ra chân tướng của sự việc.
Cô hi vọng, hi vọng có một ngày Phó Khương sẽ nói cho cô biết tất cả tất cả đều là hiểu lầm.
Vậy mà, Phó Khương cái gì cũng không nói.
Là do cô không đáng tin tưởng hay là do sự thật quá vô tình? Hay tình cảm của bọn họ không được xây dựng trên cơ sở tin tưởng lẫn nhau?
Cô biết mình vừa cứng rắn lại vừa nhút nhát. Mặc dù cô khao khát một tìnhyêu chân thành, bên nhau lúc hoạn nạn và nắm tay nhau đến già nhưng côkhông thể hèn mọn đi chấp nhận sự thật này.
Cô đã đem thân mình, một tâm hồn trong sáng giao cho Phó Khương. Anh ta vừa xem có thể hiểuđược lòng dạ cô ngay. Còn anh ta thì sao? Anh ta cứ khư khư giữ cái bímật của riêng mình, cái gì cũng không nói. Rốt cuộc cô là gì trong lònganh? Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-muon-nam/2105752/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.