Sau khi Hùng CáchCách tắm rửa sạch sẽ, hít thở sâu lấy lại tinh thần, cô run run từngbước thò đầu ra cầu thang để chuẩn bị chuồn êm.
Cô cố gắng giữvẻ bình tĩnh như mọi khi, như mặt hồ không gợn sóng, tiếp tục nấu điểmtâm cho mọi người...Nhưng thật ra cô đã đánh giá quá cao khả năng diễnxuất của mình.
Lúc xuống tới phòng khách cô nhìn thấy Phó Bạc Yến cùng Tô Hàng vừa tỉnh lại thì quả tim trong lòng ngực cô lại đánh liên hồi!
Cô cảm thấy đầu mình giờ như đầu gỗ, chẳng suy nghĩ được gì ra hồn. Giờ cô chỉ muốn co chân chạy khỏi cái biệt thự này, chạy trốn đến nơi khôngcòn một bóng người.
Phó Bạc Yến vuốt vuốt cái cổ, uốn thân, chật vật từ dưới đất bò dậy. Anh nhìn về bóng lưng Hùng Cách Cách, nghi ngờtự hỏi: “Cô ta bị làm sao ấy nhỉ?”
Tô Hàng cũng xoa xoa đầu, choáng váng đứng dậy hỏi: “Này, Hùng Cách Cách! Em định đi làm chuyện gì đấy?”
Hùng Cách Cách tiến lên một bước, quơ đại cây kéo sắt, cắt cụp cắt cụp tỉachỉnh sửa cây cảnh. Cây kéo trong tay quơ tới nơi nào thì nơi đó trở nên trụi lủi, tàn phá phong cảnh một cách dã man.
Phó Khương đứngtrong bếp nhìn ra thấy hành động chật vật của Hùng Cách Cách thì khôngkhỏi nhếch miệng cười. Tâm trạng của anh rất tốt. Đây chính là cảm giácthoải mái sau khi được thoã mãn... Anh tự pha cho mình một ly cà phêthơm phức, bưng ra phòng khách. Anh vừa thưởng thức cà phê vừa ngắm bộdạng buồn cười của Hùng Cách Cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-muon-nam/2105744/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.