Phó Khương đi tớitrước mặt của Hùng Cách Cách, cúi xuống, nhìn vào mắt của cô, nghiêm túc nói: “Anh chỉ làm đồ ăn ngon cho người quan trọng nhất của mình thôi.” Ý anh chính là, Tô Hàng cùng Phó Bạc Yến đều không phải là người quantrọng nhất của anh, cho nên không xứng được ăn cơm anh nấu. Hùng CáchCách mất tự nhiên né tránh ánh mắt của Phó Khương. Phó Khương đang ámchỉ cô sao?
Với anh, cô là người quan trọng nhất sao?
PhóKhương sờ sờ đầu của Hùng Cách Cách, cảm khái nói: “Trước đây anh cónuôi một con chó Samoyed, nó đặc biệt thích ăn cơm anh nấu.”
Hùng Cách Cách ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Phó Khương.
Phó Khương cúi đầu, hôn lên môi Hùng Cách Cách.
Hùng Cách Cách một thoáng kinh ngạc, vội lui về phía sau tránh, không ngờ va vào chiếc ghế khiến cả người cùng ghế bật ngửa.
Nói thật ra, nếu không phải do Hùng Cách Cách lùi lại mạnh thì người bìnhthường muốn đẩy cô ngã nhào là chuyện không dễ dàng. Không thể phủ nhậnlà cô có công phu cực thâm hậu a!
Phó Khương cũng không đi đỡ Hùng Cách Cách mà chỉ lẳng lặng nhìn cô, dường như muốn nhìn thấu con người cô!
Hùng Cách Cách có chút hoảng loạn, cảm thấy mình không làm gì sai nhưng cũng thấy bối rối.
Phó Khương lạnh lùng nhìn Hùng Cách Cách, lạnh nhạt nói: “Em nghĩ ăn cơmanh nấu miễn phí à? Phải có chút lợi ích gì cho anh mới phải chứ!” Côthiếu nợ anh quá nhiều, anh muốn đòi lại sớm một chút, nếu không anh sẽmất hết cả vốn lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-muon-nam/2105738/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.