Phó Khương dựa người lên cửa phòng vẽ nhìn cặp tình nhân âu yếm, cảm thấy hôm nay ánh mặt trời cực kỳ chói mắt.
Anh đã để vuột mất cô rồi sao?
Vốn tưởng rằng Hùng Cách Cách là một con ốc sên, dù có cố bò về phía trướccũng không thoát khỏi năm ngón tay của anh; vốn tưởng rằng Hùng CáchCách là một con đà điểu, cho dù giấu đầu đi, cũng sẽ lộ ra thân thểkhổng lồ, để cho anh có thể tìm được cô trước tiên; vốn tưởng rằng HùngCách Cách đã hiểu tâm ý của anh, kết quả lại phát hiện, cô chẳng haybiết một chút gì cả; vốn tưởng rằng Hùng Cách Cách sẽ chờ anh, chờ đếnkhi anh giải quyết xong mấy chuyện rắc rối; vốn tưởng rằng Tô Hàng - một con dơi hút máu chẳng có gì đáng sợ, không ngờ anh đã quá chủ quan màđể mất Kinh Châu.(*)
(*) Kinh Châu là một địa danh, có vị tríquân sự chiến lược thời Tam Quốc, bị chiếm mất cũng bởi vì sự khinhsuất, coi thường địch thủ. Ở đây tác giả muốn nói tới mất cơ hội chiếmtình cảm của HCC hay nói cách khác là mất đi HCC.
Anh vẫn luôn cho rằng tình cảm của Tô Hàng hay Phó Bạc Yến cũng đều không đủ chín chắn, không đủ bao dung.
Anh tự cho mình là đúng, cho rằng mình đã nắm giữ được hết thảy trong lòngbàn tay nên mới bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để ôm lấy Hùng Cách Cách.
Muộn rồi sao? Muộn thật rồi sao?
Anh đã để vuột mất người con gái anh yêu nhất cuộc đời này sao?
Chú giành bạn gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-muon-nam/2105736/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.