Ta ngồi nhà chém gió với u được một lúc thì thầy về.
Việc đầu tiên thầy làm khi về là hạ thánh chỉ triệukiến ta ngay lập tức.
Trong phòng đọc sách, ta run run ngồi ở phía đối diện với thầy già, cảm giácnhư có gai chọc vào lưng. Thật ra không phải ta sợ cha ta sau khi xem tin tứcnổi trận lôi đình, cho ngũ mã phanh thây ta, mà chỉ là phản xạ từ nhỏ. Hồitrước cha ta chỉ là một người ít văn hóa, niềm tin duy nhất là “Thương cho roicho vọt”, thế nên hơi một chút là thi hành bạo lực ra đình, thành ra sau này,chỉ cần thấy thầy mặt mũi lầm lì gọi lại là cả người ta liền run cầm cập.
Ngồi đối diện, thầy già nhấp một ngụm trà, trầm giọng:“Ngưng Ngưng, xem tivi rồi chứ?”
Ta gật đầu như gà mổ thóc.
“Thằng Nhậm Hàn kia, hai đứa có hòa thuận không?”
Ta sờ sờ cái mũi. Giọng điệu của thầy già hoàn toàn làkiểu lãnh đạo tâm sự với cấp dưới, mặc dù hơi cú một chút, nhưng nghĩ đi nghĩlại, ta vẫn miễn cưỡng gật đầu. Bây giờ chưa hòa thuận cũng chỉ là vấn đề thờigian mà thôi, ta đã có thể đoán được kết cục sau cùng của chuỗi bi kịch.
Hai ngày nay không gặp Nhậm Hàn cũng chỉ vì ta thíchgiả làm rùa chui vào mai trốn vài hôm thôi.
“Đã gặp Kiều Kiều chưa?”
Lại gật.
Thấy thế, đột nhiên thầy già run lên, một tâm trạnggọi là “Chột dạ” hiện trong đáy mắt, “… Kiều Kiều kia có nói gì với con không?”
Ta 囧. Thầygià biết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-ga-ga/3150280/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.