Chuyện Bác Hi, ta kể đầu đuôi ngọn ngành cho Sâu nghe,quỷ Sâu nghĩ ra giúp ta N biện pháp, nhưng lại khiến ta tâm ý phiền loạn, thếnên buổi tối lúc thực hiện nghĩa vụ ở chung, cũng là lúc ta không yên lòng.
Vì thế, Nhậm Ma Vương không hài lòng.
“Bạch Ngưng, em đang thử thách tính kiên nhẫn của anhđấy à?”
“Hưm?” Chưa kịp hoàn hồn, cằm ta đã bị bàn tay to lớngiữ chặt, con ngươi của Nhậm Hàn lóe sáng trong đêm tối, “Em —— đang —— nghĩ ——cái —— gì mà lại dám mất tập trung ở loại thời điểm này?!”
Nhìn sâu vào đáy mắt Nhậm Ma Vương, lại thở dài.
Không phải ta không nghĩ đến việc nói thẳng chuyện BácHi ra, Nhậm Ma Vương cáo già như vậy, nhầm, là cơ trí hơn người, chắc chắn sẽcó biện pháp tốt nhất giúp ta cự tuyệt Bác Hi, nhưng mấy tháng ở chung cũng chota biết, Nhậm Ma Vương tuyệt đối không giống vẻ ngoài thoạt nhìn khoan hồng độlượng, một khi ăn dấm chua thì không có gì sánh kịp. Nếu thật sự cho hắn biết chuyệnBác Hi, người gặp xui cuối cùng khẳng định là ta, hơn nữa gần đây hình thứctrừng phạt càng ngày càng nhiều, đa dạng chồng chất, quả thật là ta———–
Nghĩ đến quá trình “Trừng phạt” cụ thể, mặt ta đỏ lên,vuốt ve bàn tay đang đặt trên cằm mình, “Nhậm Hàn, chắc chắn là anh bị rấtnhiều người truy đuổi đúng không?”
Đề tài xoay chuyển quá nhanh, Nhậm Ma Vương giật mình,sau rồi híp mắt lại nói: “A? Chẳng lẽ gần đây Ngưng Ngưng nhà ta buồn phiền làvì bị người khác quấn lấy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-ga-ga/3150266/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.