Thứ Tư tuần trước, đúng là đã xảy ra chút chuyện.
Giữa trưa hôm đó, ta và Xán Xán ăn cơm xong, ngồikhông chẳng có việc gì làm, thế là kéo nhau đi dạo xung quanh.
Nhưng mà vừa đi được một lát, sắc mặt Xán Xán liền trắng bệch, môi thâm tím, tasợ đến mức luống cuống tay chân, cứ một mực lay lay chị ấy hỏi làm sao vậy liêntục, Xán Xán vùng vẫy một lúc lâu rồi mới kéo ta chạy khắp ngõ ngách, thở hổnhển nói: “Chị nghĩ…. chúng ta nên về tòa soạn thôi.”
Ta trượng nhị hòa thượng không hiểu, cònliên tục lắc lắc chị ấy hỏi: “Tóm lại là làm sao? Chị đau bụng à? Có cần phảiđi bệnh viện không? Sắc mặt chị kém lắm đó.” Bên này ta còn đang quang quác lảinhải chưa xong, bên kia Xán Xán đã hung tợn cào vào tường nói: “Chị không sao,chị chỉ muốn đi…. ị!”
==~
Quạ đen duyên dáng bay ngang qua đỉnh đầu ta, thân làmột người đẹp, một người rất đẹp, thế mà cái chữ “ị” khiếm nhã kia lại có thểthốt ra không chút cố kỵ từ đôi môi căng mọng ướt át khêu gợi xinh đẹp của XánXán, chắc mọi người cũng có thể tưởng tượng được nỗi khổ của ta lúc ấy. Ta rấtmuốn cho đám đàn ông khí thế ngất trời bám theo sau mông Xán Xán nhìn xem nữhoàng “tao nhã mà cao quý” của bọn chúng là như thế này đây.
Ngay khi ta chuẩn bị nói cho Xán Xán biết, thật rachuyện đi ị cũng có thể dùng một vài từ ngữ nói giảm nói tránh như “đi toilet”,“muốn đi toilet”, “đau bụng”, “giải quyết”, Xán Xán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-ga-ga/3150222/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.