“Phim kinh dị, được không?”
“Tôi ghét phụ nữ hét chói tai.”
“Phim đại họa?”
“Tất cả đều là kỹ xảo máy tính, có cái gì hay?”
“Phim đấu súng?”
“Sốt cà chua đổ đầy người giả làm người chết, ghêtởm.”
“Phim nghệ thuật, không có vấn đề gì chứ?”
“Ngủ ở trong rạp, tôi sợ tối.”
…
Điểm bán vé rạp chiếu phim, ta cào điên cuồng lêntường. Hiếm khi người vắt cổ chày ra nước là ta chịu mời ai đó đi xem phim,không ngờ đối phương còn hạch sách như vậy.
Cào loạn một hồi, ta nghiến răng nghiến lợi, “Rốt cuộcanh muốn xem cái gì?! “
Người bán vé tươi cười cũng dần dần cứng ngắc, “Hay làhai vị đi chọn cho kỹ rồi lại tới xếp hàng?”
“Đúng rồi!” Bác gái phía sau giận dữ kêu gào, “Các côcác cậu chọn đi chọn lại tới bao giờ nữa?”
Ta buông tay, ý bảo tình huống gấp gáp, “Sếp, rốt cuộcxem phim nào đây?”
Nghe vậy, Nhậm đại công tử không nhanh không chậm vuốtcằm, từ từ nói: “‘Cừu vui vẻ và sói xám – Hổ con dũng cảm’ đi.”
Choáng váng ba giây, ta tự nói với bản thân: Thế giớito lớn, không chuyện lạ nào không có.
Hóa ra đàn ông cũng thích cừu vui vẻ.
Bước vào phòng chiếu, đã có rất nhiều phụ huynh mangtheo trẻ nhỏ ngồi vào chỗ.
Nhìn đám trẻ chạy tới chạy lui trong phòng chiếu, tacảm thấy kỳ diệu. Vì còn chưa bắt đầu chiếu, trong đại sảnh vẫn vang lên OST(nhạc chủ đề) của phim. Nhớ tới tiếng chuông di động của Nhậm Hàn, ta không kìmnổi hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-ga-ga/3150196/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.