Trong số các quán coffee, ta thích nhất là Coffee TânNặc, thứ nhất là vì nơi này cà phê nồng mà không ngấy, thơm mà không ngọt; Thứhai là vì nơi này không gian tốt lắm, yên tĩnh thoải mái, thích hợp để bạn bègặp nhau nói chuyện. Nhưng giờ này phút này, ta lại thấy hận cái Coffee Tân Nặcnày đến chết.
Nhấp một ngụm cà phê, ta trộm liếc đôi mắt bình tĩnh của Nhậm Hàn, rốt cục nói:“Phó tổng Nhậm, anh uống rượu không được khỏe, hẳn là nên về nhà đi.”
Nhậm Hàn nhướng mày liếc mắt nhìn ta một cái, “Cô đưa tôi về?”
Ta nghẹn, thiếu chút nữa đem ngụm cà phê ngon như thế phun ra.
Nhậm Hàn thấy thế, không nhanh không chậm, chống cằm trầm tư nói: “Thật ra tâmtình tôi rất phiền muộn, cho nên không muốn về nhà.”
Ta trầm mặc, tuy không biết vì sao Nhậm Hàn muốn nói với ta điều đó, mang tađến quán cà phê là xuất phát từ mục đính nào, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu nói:“Đúng vậy, mỗi ngày đều bị bắt kiếm vợ thật là khổ sở.”
Nhậm Hàn híp mắt nhìn ta, sẵng giọng cười: “Ai nói tôi bị bắt kiếm vợ?”
Ta lại nghẹn, thật sự không biết nói gì tiếp, phó tổng Nhậm, ngươi nhất địnhphải làm cho ta không nói được lời nào sao? Nhậm Hàn thấy thế đáy mắt lại trànđầy suy nghĩ, thật lâu sau mới nói: “Bạch Ngưng, tôi buồn phiền là vì chuyệntrong công ty.”
“Ưm?” Ta nghiêng đầu, thật sự không hiểu Nhậm Hàn muốn nói cái gì, vì sao lạinói với một viên chức nho nhỏ như ta. Dùng thìa khuấy khuấy cà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-ga-ga/3150183/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.