...Chương 18 - Đáng...
...----------------...
Sau giờ nghĩ trưa, Tề Mặc cùng Cẩn Du quay lại công ty làm việc, nhưng lại không thấy Tư Mỹ đâu, vốn dĩ hắn cũng chẳng quan tâm gì nhiều đến cô ta, không thấy cũng coi như không có, đỡ phiền phức.
Cẩn Du quay về chỗ ngồi của mình trong khi đó mọi người cũng dần quay trở vào làm việc đông đủ, người cuối cùng là Mạn Nhu, vừa vào đã nhìn cậu tỏ vẻ hứng khởi.
- Yo!!! Sao rồi? Được Giám Đốc chở đi ăn cảm thấy như thế nào?
Cẩn Du cơ bản là không để tâm đến những lời Mạn Nhu nói, mặt mũi lúc này cũng trở nên tối sầm lại, cậu quay sang Mạn Nhu cất giọng thắc mắc, lẫn lo lắng.
- Mạn Nhu, cô có nhìn thấy bản thiết kế của tôi ở đâu không? Khi nãy còn ở đây mà?
Mạn Nhu nhìn thấy tập hồ sơ đã mất đi bản thiết kế, trong lòng cũng đột nhiên trở nên bồn chồn, cô ngồi xuống nhỏ giọng.
- Anh tìm kỹ chưa? Khi nãy tôi cũng thấy nó nằm ở đây? Sao nói mất là mất được.
- Rồi!!! Cô nhìn xem tôi có thể cất ở đâu nữa chứ?
Tâm trí của Cẩn Du lúc này sớm đã trở nên rối rắm, cậu nhanh chóng đứng dậy nói lớn.
- Mọi người ơi, khi nãy vào giờ nghỉ trưa tôi có để bản thiết kế của Giám Đốc ở trên bàn, khi quay lại thì không có, mọi người có thấy nó không?
Sau câu nói của Cẩn Du, những tiếng xì xầm to nhỏ bắt đầu vang lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-muoi-toi-thich-an-nhat/2939546/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.